Thính âm cung

Audio 'Yêu Lầm'

Thể loại: Xã Hội

 

Diễn viên:

- Tài Linh: Thúy Quyên

- Vũ Linh: Trọng Nhân

- .........................

  • AUDIO
  • Nội dung
Thúy Quyên là đứa con gái duy nhất trong nhà, nên được cha mẹ rất mực nuông chiều. Nên tính tình hơi ương bướng, cứng đầu. Nhưng bù lại cô cũng là một đứa con có hiếu, đối với bạn bè luôn hòa đồng. Cô còn được phong cho danh hiệu “Nữ Hoàng Phá Lưới” của đội bóng nữ Trưng Vương.
 

Vào một ngày đẹp trời, trên một góc đường quen thuộc, Thúy Quyên đang bon bon đạp xe đến trường thì……………..RẦM!

 

Thúy Quyên: A… Xin lỗi anh, vì tôi chạy xe không cẩn thận làm anh té. Anh có sao không, té có đau không?

 

Trọng Nhân: Té đương nhiên là phải đau rùi. Nhưng thay vào đó, tôi có cơ hội diện kiến một cô gái đẹp.

 

Thúy Quyên: Anh quá khen, trong trường em là người xấu nhất đó.

 

Trọng Nhân: Xin lỗi, cô có thể cho tôi biết cô học trường nào và tên gì được không, để mai mốt ta còn kết thân.

 

Thúy Quyên: Em hiện giờ học trường Trưng Vương, còn tên thì anh cứ gọi Thúy Quyên.

 

Sau đó nàng đứng trò chuyện khí thế với chàng trai xa lạ mới quen. Cô say mê kể về môn bóng đá mà mình yêu thích. Không ngờ Trọng Nhân cũng có cùng chung sở thích, đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu. Cả hai nói chuyện quên trời quên đất, đến nỗi…

 

Thúy Quyên: Gần tới giờ học rùi, thui bái bai nha.

 

Trọng Nhân: Ờ, tối nay gặp lại.

 

Thúy Quyên: Àh, em chưa biết tên anh.

 

Trọng Nhân: Lê Trọng Nhân.

 

Thúy Quyên: Àh, nhớ rồi, tạm biệt anh Nhân nha.

 

Trọng Nhân: Tạm biệt.

 

(Hazzz, chị gái àh, chị chưa biết tên người ta mà đã hẹn gặp nhau ở quán kem Tuổi Hồng là sao, méc ba má là ở nhà lun nhá)

 

Chỉ đôi lần gặp nhau mà Thúy Quyên đã đem lòng yêu mến Trọng Nhân, người mà cô cho là ý hợp tâm đồng. Trong khi đó Việt – trợ lý của ba cô lại đem lòng yêu Thúy Quyên tha thiết.

 

Thấy năm, bảy bữa nay Việt cứ buồn buồn, ông Quang nhìn mà cũng xót dạ, liền kêu Thúy Quyên “hỏi tội”.

 

Ông Quang: Ba thấy dạo này thằng Việt có vẻ buồn chán lắm… ba thấy thằng Việt nó buồn, trông thật là tội nghiệp.

 

Thúy Quyên: Tại anh ấy thích buồn, mà khi họ đã thích thì cứ để người ta được thoải mái là hơn. (híc, chị gái àh, anh Việt mà nghe được, chắc ảnh sẽ đập đầu tự tử, nói chiện nghe thấy ghét dễ sợ)

 

Tình thế ép buộc, Thúy Quyên đành thố lộ với ba mẹ rằng mình đã yêu Trọng Nhân, và đưa anh về ra mắt ba mẹ. Dù không vui lòng, nhưng ông bà cũng đành chiều cô, tính tình cô ương bướng, nếu đã không chịu thì trời bảo cũng không được.

 

Tưởng đâu, tình yêu giữa Quyên và Nhân đã đi đến con đường hạnh phúc. Nào ngờ đâu, sóng gió chỉ là mới bắt đầu. Khi Trọng Nhân đến thăm gia đình Quyên, mới phát hiện ra một sự thật vô cùng khủng khiếp hãi hùng, tưởng chừng như đất trời đảo lộn.

 

Thúy Quyên: Mẹ ơi, con khổ quá mẹ ơi, tại sao, tại sao Nhân lại là cậu của con hả mẹ. Mẹ ơi, mẹ có biết là chúng con đã yêu nhau, mong ước mai sau này duyên trúc mai muôn đời bền vững mãi không phai. Nhưng nay hiểu ra yêu lầm, còn gì bằng đớn đau lòng con.

 

Ngày xưa ba mẹ Thúy Quyên yêu nhau, nhưng ông bà ngoại không chấp nhận. Vì tình yêu mà bà Luyến đã bỏ trốn cùng ông Quang, đi xây dựng hạnh phúc gia đình. Lúc đó thì Trọng Nhân còn nhỏ. Nên mới xảy ra cảnh trạng đau lòng, khiến cho Thúy Quyên vô cùng chua xót, bàng hoàng. Từ tình yêu lại biến thành tình thâm. Từ người yêu lại trở thành cậu ruột của mình. Còn có nỗi đau nào hơn, dù chỉ là vô tình nhưng cũng khiến Quyên cảm thấy xấu hổ và ray rứt, cậu cháu mà lại yêu nhau.

 

Sau đó Trọng Nhân bỏ đi, rời xa thành phố để cho bản thân mình, cũng như Quyên có thời gian bình ổn tinh thần, để ngày gặp lại không phải ngượng ngùng.

Người kể: 3mtl

AUDIO CÙNG ALBUM KHÁC >