Audio 'Phận Làm Dâu'
Thể loại: Xã Hội
Diễn viên:
- Tài Linh: Thu Dung
- Vũ Linh: Dũng
- Chiêu Hùng: Quân
- AUDIO
- Nội dung
“Làm dâu khó lắm ai ơi
Vui chẳng dám cười, buồn chẳng dám than"
Khi nghe những lời này của ba mình – Thu Dung chỉ cười trừ, nàng cho rằng ông đã nghĩ quá nhiều. Cho đến khi chính thức về làm dâu nhà Dũng, nàng mới sâu sắc hiểu thế nào là khóc không ra nước mắt.
Ngay từ đầu, bà Quân – mẹ của Dũng đã không đồng ý hôn sự này. Xét học thức, xét địa vị, nhìn từ trên xuống dưới, nhìn từ trong ra ngoài Thu Dung không có nửa điểm đạt yêu cầu làm dâu nhà bà.
Nhưng Dũng đã quá yêu thương hết lời năn nỉ, bà đành ép dạ mang trầu cau sang nhà hỏi cưới nàng cho anh.
Chuỗi ngày bi kịch của nàng bắt đầu từ giây phút về làm dâu. Dũng là thủy thủ, thời gian của anh gắn liền với những chuyến lênh đênh trên đại dương bao la. Anh cứ bỏ một mình Dung ở nhà cô đơn buồn tẻ. Thêm phần mẹ chồng không thương, em chồng thì ghét bỏ bao nhiêu cay đắng, khổ sở nàng âm thầm ôm hết vào lòng.
Hồng Đào – cô em thứ ba trong nhà, đẹp người nhưng không đẹp nết, hỗn hào, kênh kiệu, khinh người. Cô ta chẳng xem Dung là chị dâu mà luôn xem nàng như người ở, là gai trong mắt, đối với Dung một chút tôn trọng cũng không có. Dung vì thương chồng mà cố gắng nhẫn nhịn.
Trong nhà chỉ có Hồng Kim – cô em út tuy còn nhỏ nhưng rất hiểu chuyện. Cô rất thương và thường giúp đỡ Dung, những khi rảnh rỗi cô san sẻ việc làm trong nhà phụ nàng. Trong ngôi biệt thự rộng lớn, có Hồng Kim bầu bạn tâm sự nàng cũng cảm thấy bớt lạc lõng bơ vơ.
Rồi cũng đến lúc Dũng được nghỉ phép trở về nhà. Ngỡ có anh về, Dung sẽ được an ủi, vỗ về, có anh bên cạnh nàng sẽ tiếp thêm được động lực vượt qua những khó khăn thử thách. Bất ngờ chiếc nhẫn cưới không cánh mà bay, trong túi áo của Dũng lại có bức thư của Quang – người yêu thầm Dung trước đây gởi đến chỉ với đôi câu chúc nàng được hạnh phúc.
Nhưng với Dũng mọi chuyện không đơn giản như vậy. Anh bắt đầu nghi ngờ. Lý trí bảo anh hãy tin tưởng, nhưng con tim của anh thì đang lo sợ. Anh sợ trước sự đối xử hà khắc của mẹ chồng, sự hỗn hào xấc xược của đứa em sẽ khiến nàng chán nản, buông xuôi, rồi từ đó tình yêu dành cho anh cũng dần trở nên phai nhạt. Dũng lo sợ, rất lo sợ. Anh sợ một ngày nào đó khi thức dậy sẽ không có nàng bên cạnh.
Anh biết nàng đã chịu rất nhiều thiệt thòi nhưng anh lại chẳng thể làm gì để bảo vệ nàng. Anh trở nên tự ti, thiếu tự tin… tất cả dần che mất đi lý trí của anh.
Dung đã giải thích cạn lời về bức thư cùng chiếc nhẫn cưới. Trước đó một ngày, nghe tin ba bị tai nạn nhập viện, nàng quýnh quáng đến nỗi trong người không mang theo tiền. Để có tiền trang trải, nàng đành phải bán máu của mình.
Dũng nghe tim mình đau nhói, nhưng chiếc nhẫn cưới anh vẫn bán tín bán nghi cho rằng nàng đã bán sử dụng vào việc riêng.
Đến giờ, nàng mới thấm thía đắng cay nghiệt ngã của số phận làm dâu. Tình yêu không phai nhạt, chỉ là nhất thời mất đi ánh sáng.
Chuyện này chưa xong chuyện khác lại đến. Điều này giống như là thủy triều, đợt này chưa lui đợt khác đã tới. Dù biết rằng nàng đang mang thai, thế mà bà Quân vẫn bắt nàng dọn dẹp, xách nước lau nhà. Dung bất cẩn trượt chân, may có Hồng Kim ở nhà đưa nàng đi cấp cứu kịp thời.
Trước cảnh trái tai gai mắt, Hồng Kim quyết định không im lặng nữa. Cô vạch trần những chuyện xấu xa của Hồng Đào và Mỹ Liên – người thầm yêu Dũng – phơi bày ra mọi chuyện ra ánh sáng.
Chính hai con người hèn hạ này đã bỏ muối vào nồi canh đổ oan cho Dung, khiến bà Quân tức giận hất cả nồi canh vào người nàng. Cũng chính Hồng Đào đã lén vào phòng riêng của vợ chồng Dũng lấy cắp chiếc nhẫn, rồi còn đem lá thư nhét vào túi áo của Dũng nhầm tạo hiểu lầm, chia rẽ vợ chồng người.
Bà Quân trước giờ không ưa gì nàng, nên có nghe cũng chẳng để tâm, một chút thương cảm cũng không có. Đúng ngay lúc này, Dũng về tới, anh đã nghe tất cả. Anh đang nghe tim mình rỉ máu, anh đang tự trách, nguyền rủa bản thân mình. Dung về làm dâu đã chịu trăm đắng ngàn cay, mà chính anh lại góp phần làm cho nàng thêm đau khổ.
Anh tự hỏi lòng mình, từ ngày nàng về làm vợ anh đã có một ngày vui trọn vẹn. Chồng như anh có thất bại quá không?
Nhìn thấy con trai mình đang dằn vặt, ray rứt bà mới bình tâm suy nghĩ lại. Bà và Hồng Đào bắt đầu nghe lương tâm lên tiếng, thấy ăn năn xấu hổ trước kia đã đối xử tệ bạc với nàng. Mọi người nhanh chóng đến nhà cha nàng, mong được rước nàng về chăm sóc.
Phần Dung bệnh trạng cũng không có gì nghiêm trọng, nhưng vết thương lòng không ngừng lở loét, làm mủ. Mẹ chồng hà khắc, em chồng đối xử không tốt nàng vẫn có thể chịu đựng được… chỉ là nàng không thể chịu nổi với ý nghĩ Dũng đã hết thương mình, nó khiến trái tim nàng như bóp nghẹn.
Giông bão cuộc đời là giông bão nhỏ. Đối diện với giông bão một mình không có người yêu thương bên cạnh mới là giông bão lớn.
Bão tố lòng!
Nhìn nàng ủ rũ, không còn chút sức sống, nước mắt đau khổ lăn dài, từng giọt nóng hổi sắp làm bỏng rát trái tim Quang. Nếu không có duyên làm chồng vợ, anh tình nguyện làm một người anh đúng nghĩa chăm sóc, bảo vệ cho nàng. Chính Quang đã gởi thư báo tin Dung đang bệnh cho Dũng biết.
Tình yêu quả là phương thuốc nhiệm màu, chỉ cần có anh bên cạnh mọi đau khổ, phiền muộn điều sẽ lập tức tan biến không còn vết tích. “Qua rồi những tháng năm dài. Buồn riêng em gánh, đau thương chỉ mình em mang.” Mong rằng từ nay, Dũng sẽ biết trân trọng hạnh phúc của mình. Hãy là điểm tựa vững chắc, là bóng mát che chắn cho Dung cả cuộc đời này.
Anh bên em lặng lẽ những sớm chiều
Dù cuộc sống còn bao điều ngang trái
Vui thì ít, buồn đau thì rộng trải
Mặc trong lòng luôn khắc khoải niềm đau.
Anh dịu dàng chắp vá những nát nhàu
Biến cuộc sống thành muôn màu tươi sáng
Đẩy đau khổ lùi vào trong dĩ vãng
Dẫn thuyền tình cập cảng bến bờ yêu.
Người kể: 3mtl