Thính âm cung

Audio 'Người Đàn Bà Đau Khổ'

Thể loại: Xã Hội

 

Diễn viên:

- Tài Linh: Linh

- Vũ Linh: Tài

- Linh Tâm: Điền

- ................

  • AUDIO
  • Nội dung
"Nếu một ngày cuộc sống của em rối loạn đó chính là vì không có anh bên cạnh. Đối với anh, em không cầu mong điều gì xa xôi, chỉ hy vọng anh có thể cho em thêm chút thời gian, để em yêu anh thật nhiều!”
 

Trong một lần vô ý, Tài đã gây ra tai nạn cho Mỹ Linh. Với tinh thần trách nhiệm của người phạm lỗi, Tài đã tận tình chăm sóc cho Linh mong cô mau chóng hồi phục. Chính khoảng thời gian quý báu ấy, Tài nhận ra rằng Linh là người con gái dịu dàng, đằm thắm, đảm đang, là một người con có hiếu, một người chị hết lòng yêu thương, hy sinh cho các em. Bất chợt trong trái tim Tài có sự so sánh giữa Mỹ Linh ngoan hiền và Cẩm Hằng đỏng đảnh kiêu kỳ.

 

Khi đã xác định Linh mới chính là một nửa anh tìm kiếm, Tài nói lời chia tay với Hằng. Không chấp nhận làm người thua cuộc, Hằng đặt chuyện hãm hại Linh khiến Tài ngỡ rằng Linh là hạng gái không ra gì, trong lúc nóng giận Tài nói lời chia tay không chút đắn đo.

 

Muốn yêu nhưng không thể yêu, muốn giữ lấy nhưng không thể giữ, không có điều gì khiến người ta đau khổ hơn điều này.

 

Linh chỉ là cô gái nhà nghèo sao dám mơ ước sánh vai cùng chàng kỹ sư đẹp trai, nhà giàu. Nhưng chính Tài đã nói lời yêu, rồi giờ đây cũng chính anh nói lời ly biệt mà không cho cô lý do rõ ràng.

 

Lời nói của anh sắc bén như lưỡi dao, rạch một nhát thật sâu lên lồng ngực rỉ máu của cô. Quá đau khổ, trong phút vụng suy Linh đã tự tử muốn chôn chung với mối tình tuyệt vọng.

 

Nhờ có Điền, đã vạch trần việc làm xấu xa của Hằng, lúc này Tài mới hối hận về việc làm nông nổi của mình. May mà Linh không sao, nếu không dù có theo cô xuống tận hoang mồ, anh cũng phải tìm gặp cô để tạ tội.

 

Từ ngày kết hôn, việc làm ăn của Tài càng phát triển và sự chào đời của bé Chi, càng làm gia đình nhỏ thêm hạnh phúc, tràn đầy niềm vui.

 

Nhưng đường đời không bao giờ bằng phẳng. Trong một lần đi tham quan biên giới mua hàng, Tài đã bị bọn buôn lậu cướp hết tài sản và bắt nhốt. Đến khi anh thoát được tìm đường quay về thì đã là chuyện của ba năm sau.

 

Ba năm dài Linh để tang chồng. Một mình tay chèo tay chống vừa lo cho con, vừa giữ gìn sự nghiệp của chồng.

 

Tình cờ Thanh gặp Linh, mới hay hoàn cảnh đau lòng của cô. Anh đã tận tình giúp đỡ Linh. Thanh cũng là một người đàn ông tốt, đã không ít lần anh ngỏ lời muốn làm chỗ dựa tinh thần cho Linh, nhưng bóng hình Tài vẫn còn in đậm trong tim cô.

 

Có sắt đá, cứng cỏi đến đâu thì Linh cũng chỉ là đàn bà, người đàn bà góa chồng đau khổ. Trong phút yếu lòng Linh đã ngã vào vòng tay của Thanh. Xét về lý, Linh bước thêm bước nữa chẳng gì có lỗi, cô đã thủ tiết thờ chồng ba năm như thiếu phụ thời xưa. Thế nhưng, Linh vẫn ray rứt, tự dằn vặt lương tâm, trái tim cô nhức buốt khi nghĩ đến mình đã phản bội chồng – một người chồng đã chết.

 

Thanh yêu thương Linh thật lòng, anh muốn dùng cả đời này để bảo bọc mẹ con Linh. Tưởng đâu đời Linh đã tìm được nơi gởi gắm thì bất ngờ Cẩm Hằng quay về với tấm thân tàn tạ (sau khi chia tay Tài, Hằng quen với Thanh). Dù hết tình vẫn còn nghĩa, Thanh nhớ đến việc nhờ số tiền ngày xưa của Hằng mà anh mới gầy dựng sự nghiệp ngày hôm nay. Nên hết lòng lo lắng, chăm sóc cho Hằng với tư cách một người bạn đúng nghĩa.

 

Tình ngay nhưng lý gian. Một tuần trôi qua không thấy Thanh quay về Sài Gòn, Linh lo lắng ra Đà Nẵng tìm anh thì gặp Cẩm Hằng trong nhà. Không cho Thanh cơ hội giải thích, Linh vội vã quay về Sài Gòn. Thanh tức tốc đuổi theo về đến tận nhà, dù anh có nói gì, giải bày ra sao Linh nghe cũng chẳng lọt tai.

 

Thế giới trước mắt cô trong chốc lát bỗng như hoàn toàn sụp đổ “khổ đau có tôi ôm lòng, hai đời chồng vẫn chưa được yên”. Trước hoàn cảnh trớ trêu, Linh lại càng tự trách bản thân mình đã không đủ bản lĩnh lý trí để giữ tròn hai chữ “thủy chung” cùng chồng.

 

Chia tay với Thanh không bao lâu, bất ngờ Tài quay về. Chưa kịp vui mừng thì Tài đã không tiếc lời cay đắng, chua chát cho Linh, anh vội trách cô phản bội, không chung thủy.

 

Sao anh không nghĩ cho Linh một chút: ba năm dài cô ôm gối khóc thầm từng đêm. Trong cuộc sống đầy nhiễu nhương, với những bộn bề lo toan, đấu đá trên thương trường, rồi phải chăm lo nuôi nấng bé Chi, cô vừa là cha vừa là mẹ, tất cả gánh nặng đè lên đôi vai gầy yếu. Cô cũng chỉ là người đàn bà tầm thường, cũng cần lắm một bờ vai để nương tựa những lúc mệt mỏi, cũng cần được vỗ về vuốt ve.

 

Mặc cảm tội lỗi, nghĩ mình không còn xứng đáng với Tài, Linh đã dẫn bé Chi rời khỏi nhà.

 

Tài vội vã ra Đà Nẵng tìm Thanh lại gặp Cẩm Hằng. Khi nghe Hằng thuật đầu đuôi, Tài lại vội vã quay về Sài Gòn. Nhờ Điền, anh mới gặp được mẹ con Linh đang nương náu tại xóm nghèo. Tài đã cảm thông, mong Linh quay về bên anh, cùng anh hát bản tình ca dang dở, cùng anh đi tiếp đoạn đường đã đứt quãng ba năm qua.

 

“Về đây bên nhau, ta nối lại tình xưa. Chuyện tình mà bao năm qua. Em gói ghém từng kỷ niệm. Phai nắng con đường xưa. Những chiều hẹn cơn mưa đổ. Mưa ướt lạnh vai em. Anh thấy lòng mình giá băng.”

 

TB: cũng không hiểu, những lời nói của Cẩm Hằng có tác dụng gì với Tài nhỉ???? sao anh thay đổi lẹ vậy????

Người kể: 3mtl

AUDIO CÙNG ALBUM KHÁC >