Audio 'Người Cha Oan Nghiệt'
Thể loại: Xã Hội
Diễn viên:
- Tài Linh: Thoa
- Vũ LInh: Khoa
- Hoài Thanh: Cang
- Thoại Mỹ: Phượng
- ...............
- AUDIO
- Nội dung
Lúc này, Thoa cũng phát hiện mình đang mang trong mình giọt máu của Khoa. Không thể mang tiếng gái chưa chồng mà lại có con, phần thì mẹ Thoa vừa ép vừa buộc, bắt cô phải ưng thuận làm vợ Cang.
Vì mẹ, vì kết tinh tình yêu của cô và Khoa. Thoa đã nuốt lệ vào tim, ép lòng về làm vợ Cang. Người ta nói yêu một người thì rất dễ, nhưng để quên đi một người có lẽ cả đời chưa chắc đã quên được. Huống chi Thoa và Khoa đã yêu nhau sâu đậm.
Hơn hai mươi năm, chung sống trong nghĩa vợ tình chồng, chung mái nhà. Nhưng Cang vẫn không thể nào nắm giữ trái tim Thoa. Anh đã dùng tình yêu của mình trong hơn hai mươi năm nhưng vẫn không thể xóa nhòa một bóng hình đã như bóng chim tăm cá trong lòng Thoa.
Đến khi lâm bệnh nặng, Cang cũng chỉ trăng trối mong có một ngày Thoa sẽ đứng trước mộ mà nói một câu yêu mình. Phải chăng tình yêu của Cang dành cho Thoa không có lỗi, lỗi chăng là Cang đã yêu Thoa quá nhiều, yêu đến không còn lý trí.
Từ ngày, Khoa lãnh án tù thì trái tim Thoa cũng đã bị giam trong ngục lạnh, thì làm sao cô có thể đáp lại tình Cang.
Phần Khoa, lãnh án oan năm năm, hơn mười lăm năm anh lang thang, Khoa vẫn đi tìm một hình bóng mà anh vẫn nhớ vẫn thương. Nào ngờ đâu khi gặp lại, quá đỗi ngỡ ngàng, khi Thoa sống trong chăn êm nệm ấm bên con đẹp chồng sang. Thoa cứ như người đi đêm, tìm được ánh sáng phía chân trời, gặp được Khoa, cô mừng rơi nước mắt. Chưa kịp vui mừng, thì đã nhận được những lời trách hờn, đau thương từ người bạn tình chung. Đến khi Thoa kể hết mọi chuyện, thì Khoa mới bất ngờ biết được Phượng chính là con ruột của mình. Trong lúc quá xúc động cả hai đã ôm nhau, vô tình Phượng về đến bắt gặp, tưởng nhầm mẹ mình có quan hệ bất chính với người không ra gì. Cô đã không tiếc lời mà nhục mạ Khoa.
Khoa trở về nơi hẹn hò xưa, vẫn tiếp tục đợi chờ, chờ đợi mòn mỏi. Cuối cùng Thoa cũng đến thăm anh. Còn đau xót, cay đắng nào hơn khi chồng gặp vợ mà phải lén lút, muốn gọi con mà chẳng dám mở lời. Vì hơn hai mươi năm qua, dù biết Phượng không phải là con ruột của mình, nhưng Cang vẫn hết lòng yêu thương chăm sóc. Đối với Phượng – Cang là một người cha tôn kính. Lần nữa, Phượng lại bắt gặp mẹ mình đến tìm người đàn ông mà cô cho là thấp hèn đốn mạt. Cô yêu cầu mẹ mình phải chấm dứt quan hệ và không được tìm gặp Khoa nữa.
Quá đau lòng với cảnh trạng bi thương, nếu ở lại chỉ càng làm cho Thoa thêm khó xử. Khoa tìm đến nhà, chỉ mong gặp Thoa lần cuối và nói lời tạm biệt. Không bao lâu thì công an tìm đến nhà báo với Thoa, Khoa đã bị bắt với tội ăn cướp. Bi kịch một lần nữa lại đổ xuống đời Khoa, không thể chịu đựng thêm nữa, Khoa đã đập đầu mong tìm cái chết.
Không thể để bi kịch kéo dài bi kịch, chú Sáu đã thay Thoa mà kể hết mọi chuyện với Phượng, về những oan ức mà cha ruột của cô đã phải gánh chịu. Phượng đã vô cùng ăn năn hối hận, vào bệnh viện mong Khoa tha thứ và nhìn nhận đứa con gái.
Cuộc đời của Khoa ngỡ đâu chỉ còn là một mảng tối, may trời vẫn còn thương xót người hiền cho cha con, chồng vợ được sum họp.
Thoa và Khoa sẽ tìm về bến sông xưa, những lối hẹn hò cũ cùng nhau viết tiếp bản nhạc tình dang dở hơn hai mươi năm qua.
Người kể: 3mtl