Thính âm cung

Audio 'Ngày Anh Ấy Trở Về'

Thể loại: Xã Hội

 

Diễn viên:

- Tài Linh: Thuý

- Vũ Linh: Duy

- Linh Tâm: Nhân

- ....................

  • AUDIO
  • Nội dung

“Khi em chưa quen anh

Hạt mưa có rơi đâu làm em nhớ

Khi anh chưa quen em

Thời gian năm tháng trôi qua hững hờ

Tình cờ như là mơ

Tình cờ ta gặp gỡ

Một vần thơ xao xuyến trái tim mộng mơ.”

 

Có phải chúng ta gặp nhau là định mệnh. Giữa cuộc đời đầy phong ba sóng gió, anh như một cứu cánh của đời em. Bao ngày bên nhau, được anh che chở, giúp đỡ, trái tim em đã lỗi nhịp. Nhưng em không có quyền yêu và được yêu, thân em tật nguyền em cũng không muốn người khác khổ sở vì em.
 

Một chuyện tình cảm động của chàng trai chung tình và cô gái mù lòa đầy bản lĩnh. Họ gặp nhau âu cũng do duyên phận. Anh tên Duy – một người từng ở tù vì lái xe gây tai nạn chết người. Cô tên Thúy – chị gái của nạn nhân trong vụ tai nạn ấy. Ngày ra tù, anh tìm đến thăm gia đình Thúy bằng cả nỗi xót xa. Duy đâu ngờ trước mặt anh là một cô gái vừa hơn hai mươi tuổi nhưng lại phải sống trong màn đêm tăm tối vì đôi mắt mù lòa.

 

Mười năm trước cha mẹ cô đã ra đi trong một trận hỏa hoạn bỏ lại hai chị em cô bơ vơ khóc mẹ từng đêm, cũng trong trận hỏa hoạn đó đôi mắt cô mãi khép lại với ánh sáng ban mai. Cuộc sống của cô chỉ còn lại em Hải là điểm tựa cuối cùng, hai chị em nương nhau mà sống. Đối với cô Hải là sinh mạng, là nguồn sống là hơi thở. Dù đôi mắt mù lòa tăm tối nhưng trái tim cô rực sáng, nó là ngọn lửa hồng soi sáng bước đường tương lai của Hải. Để em được bằng người cô không ngại khó khăn cực nhọc, suốt ngày đi bán từng tờ vé số kiếm tiền mưu sinh. Cô mong em sớm thành tài để ba mẹ yên lòng an nghỉ. Nhưng có lẽ trời cao khéo an bài đã cướp đi sinh mạng của Hải, giờ người dương trần khóc người cõi âm.

 

Người có tội đã nhận án tù thích đáng, nhưng người chết làm sao có thể sống lại. Lấy gì để bù đắp mất mát này đây? Tiền? Thúy không cần. Tiền có thể làm Hải sống lại? Không thể. Đối diện với Thúy, Duy mang một nỗi mặc cảm quá lớn. Không muốn cô có ấn tượng xấu và nghĩ rằng anh là người gây tai nạn nên anh nói dối là thầy giáo của Hải xin được chia sẻ nỗi đau này cùng gia đình. Anh có thể làm gì đây để bù đắp cho cô, ngoài việc âm thầm quan tâm, âm thầm giúp đỡ cô.

 

Nhưng có ai biết được sự thật đằng sau câu chuyện. Duy vì mang ơn nghĩa gia đình Nhân đã cưu mang anh bao năm qua mà chấp nhận thay Nhân nhận án tù. Với mong muốn Nhân làm lại cuộc đời, chí thú làm ăn chăm sóc cha mẹ già. Tấm lòng Duy quá nhân hậu, quá lương thiện bị người khác lợi dụng làm bức bình phong mà không hề hay biết. Ngày trước anh chấp nhận tù tội, bây giờ trở về anh lại phải gánh gòng thêm món nợ mà gia đình Nhân chối chạy bồi thường cho Thúy. So với Duy, Nhân chỉ là một tên hèn hạ, tên phá gia chi tử suốt ngày vùi đầu vào những canh bạc đỏ đen.

 

Cũng từ những lần tiếp xúc giúp đỡ ấy mà Duy đã yêu Thúy ấp ủ bóng nàng trong từng đêm gối ngủ. Anh không có cách nào bù đắp cho em những mất mát của cuộc đời em, nhưng anh có thể làm đôi mắt là ánh mặt trời soi bước em trên vạn nẻo. Anh có thể làm đôi tay, đôi chân, cùng em đi cùng trời cuối đất, cùng em vượt qua những ngày dài đem tối.

 

Hằng ngày anh cứ theo chân Thúy đi từ con hẻm này qua con đường khác. Tuy không thấy đường nhưng trong từng bước chân quen thuộc Thúy vẫn biết người đó là Duy. Hai mươi chín năm qua lần đầu tiên Duy nghe lòng mình thổn thức, anh ao ước được cùng cô chung tay bắt xây nhịp cầu hạnh phúc. Nhưng sự mặc cảm về thân phận, Thúy không cho phép trái tim mình rung động, không được mơ mộng viễn vong. Cô quyết lòng từ chối tình Duy thì anh lại càng yêu cô nhiều hơn. Sự cứng rắn của cô chỉ càng hun đúc nên tình yêu bền chặt trong lòng Duy.

 

“Anh sẽ đợi, cho dù đến bao giờ anh cũng sẽ chờ đợi. Những gì anh nói ra sẽ mãi là tượng đài vĩnh cửu ngàn đời không thay đổi.”

 

Ở hiền thì gặp lành, người nhân hậu chắc chắn sẽ được hạnh phúc. Trong một lần bán vé số trên xe đò, có một người đàn ông tốt bụng thương tình Thúy mua giùm cô hết số vé còn lại. Không ngờ người đàn ông đó may mắn trúng độc đắc nên trở lại tìm cô để giúp đỡ. Ông ta là một người đàn ông góa vợ không con, nên đã nhận Thúy làm dưỡng tử, bảo bọc cô như con ruột và hết lòng chạy chữa đôi mắt cho cô. Thúy như người chết đuối vớt được chiếc phao cứu sinh sau bao ngày lênh đênh trên biển.

 

Cô sắp tìm lại được ánh sáng, cô sắp nhìn thấy người tình trong mộng bấy lâu nay. Nhưng sao trong lòng cô còn chút vướng bận u buồn, tim nghe quặn thắt. “Bên Duy cô nghe lòng ái ngại, Duy bây giờ không giống Duy của ngày đầu cô gặp gỡ. Đêm đêm trong giấc ngủ vẫn luôn có bóng hình ai kéo dài trong tâm trí.” Những gì cô nghi ngờ hoàn toàn chính xác, người hằng ngày bên cô là Nhân. Anh ta dùng thủ đoạn đê hèn giả mạo Duy, lừa gạt cô chỉ vì cái gia sản của người cha nuôi mà cô sắp thừa hưởng.

 

Trong khi đó ở quê nhà Duy đang đau khổ, chỉ muốn lật tung cả bầu trời này để tìm cô. “Anh sẽ tìm em nơi góc biển chân mây, dù vào tận rừng sâu hay phải qua mấy núi. Dù tuổi có già, dù thân có ra cát bụi nhưng còn linh hồn anh vẫn yêu em”. Anh chẳng mong cao sang quyền quý, chỉ cần được ở cạnh em cùng em trải qua những chuỗi ngày bình yên là quá đủ rồi. Nhưng nay bóng em nơi đâu sao anh tìm hoài không thấy….

 

Cô như con cá giữa lòng đại dương sâu thẳm, nơi đây anh vẫn luôn mong cô quay về chốn cũ. Mất cô, anh chỉ biết tìm đến rượu giải sầu. Anh mong nó có thể khỏa lấp bóng hình Thúy trong tâm não đưa anh vào giấc ngủ một cách bình yên.Trái tim chính là ngọn đuốc soi lối cho Thúy phải trở về, mong tìm ra lời giải đáp cho cái tên Duy. Làm sao cô nhận diện được người tình đây?

 

Đang quay cuồng trong suy nghĩ, thì tên tài xế của Nhân đến trao cho cô một chiếc máy ảnh. Ngày trước khi cô còn mù lòa, chính cô đã dùng nó để chụp hình Duy khi anh thắp nhang cho Hải. Âm mưu của Nhân bị vạch trần. Hai trái tim yêu đã tìm thấy nhau… trước mắt Duy bây giờ là Thúy – cô gái có đôi mắt sáng tựa sao băng, đã sưởi ấm lại tâm hồn lạnh giá của anh bao ngày qua. Trước mắt Thúy cô thấy cả trời thương nhớ, nửa tâm hồn cô tìm kiếm lâu nay. Cả thế giới ồn ào ngoài kia như dừng lại cùng tận hưởng phút giây hạnh phúc của họ.

 

“Niềm hạnh phúc này anh biết nói sao cho em hiểu, chỉ biết thốt lên câu thề em là mãi mãi của anh”. Bây giờ em đã thực sự tin vào duyên nợ, tin sự sắp đặt của tạo hóa. Em cũng là một con người, em có quyền yêu và được yêu phải không anh?

 

“Em mong sao đôi ta

Buồn vui có nhau bao mùa mưa nắng

Anh mong sao đôi ta

Tình yêu muôn thuở không bao giờ phai

Dù đường đời nhiều chông gai

Dù biển rộng nhiều sóng gió

Trọn đời ta sẽ sống bên nhau thủy chung.”

Người kể: LụcNgọcBảo

AUDIO CÙNG ALBUM KHÁC >