Thính âm cung

Audio 'Mưa Bay Trong Đời'

Thể loại: Xã Hội

 

Diễn viên:

- Tài Linh: Hạnh

- Minh Vương: Thành

- Linh Tâm: Vũ

- ...................

  • AUDIO
  • Nội dung
"Mưa Bay Trong Đời” nói về số phận đau buồn của người con gái mang tên Hạnh. Cách đây hơn mười năm, vào thời gian đẹp nhất của tuổi thanh xuân, Hạnh – hoa khôi của trường đại học, cô vừa mang vẻ đẹp dịu dàng lại có một tâm hồn trong sáng, khiến bao chàng ngẩn ngơ, ngơ ngẩn. Trong đó có Thành và Vũ – cả hai là bạn thân, cùng lúc lại đem lòng yêu Hạnh tha thiết. Khi ấy trái tim non nớt của Hạnh đang hướng về Thành. Một người vui, đương nhiên sẽ có một người buồn. Đau khổ mối tình đơn phương, Vũ tìm đến men cay, rượu vào lời ra anh tâm sự với Thành rằng yêu Hạnh yêu trong tuyệt vọng nhưng vô thức hy vọng.
 

Vũ là trẻ mồ côi, đời anh cũng là chuỗi ngày buồn, Hạnh chính là niềm tin yêu duy nhất khiến anh vững bước trên đường đời. Thương bạn, không đành nhìn Vũ đớn đau cô độc, Thành đã quyết định làm một chuyện ngu xuẩn nhất đời mình nhường lại tình yêu cho Vũ.

 

Thành xa trường xa lớp không một tiếng giã từ, không chút tin tức cho đến một ngày Hạnh nhận được tấm thiệp hồng báo tin Thành cưới vợ. Bất chợt, Hạnh bàng hoàng chợt nghĩ Thành có từng yêu mình không? Tháng ngày đó đã từng bên nhau vui vẻ đến thế, đã từng có bao nhiêu cử chỉ, hành động khiến cô xao xuyến. Cứ ngỡ rằng anh đã đặt cô vào tim. Vậy mà hôm nay anh nhẫn tâm làm tim cô đau đớn. Phải chăng, tất cả chỉ là do cô mơ mộng quá nhiều. Thế rồi những ngày tháng đau buồn đó Vũ luôn bên cạnh an ủi, động viên, ngày ngày Vũ cùng Hạnh sánh bước chung đôi, hình bóng Thành cũng phai mờ theo năm tháng.

 

Hạnh trở thành vợ của Vũ nhưng lại chẳng có pháo đỏ rượu nồng, vì ba mẹ của Hạnh không chấp nhận có một thằng rể nghèo. Yêu Vũ, Hạnh chẳng quản khổ cực cam sống cảnh thanh bần, chỉ cần có anh bên cạnh là cô hạnh phúc.

 

Cũng nhờ vào sự nghiệp văn chương mà Vũ gặp lại Thành. Giờ đây đối diện cùng Thành, Hạnh nghe trái tim mình không còn thổn thức, tình tuổi học trò cũng khép kín trong tim. Như Vũ, Hạnh xem Thành là người bạn đúng nghĩa. Vũ là văn sĩ, suốt quãng thời gian qua anh bỏ hết tâm lực vào tác phẩm. Ngày đêm lao lực kiệt sức, Vũ ngất xỉu phải đưa vào bệnh viện. Phước bất trùng lai họa vô đơn chí, chồng thì bệnh nặng, bé Hiền lại ốm đau, trong khoảng thời gian này Thành luôn bên cạnh giúp đỡ Hiền rất nhiều. Một lần nữa, mẹ của Hạnh tìm đến mái tranh tồi tàn, nhắc đến chuyện hôn ước giữa cô cùng Bon – chàng trai Việt kiều. Duyên nợ đã buộc ràng cô cùng Vũ, huống chi giờ đây cô đã là mẹ, làm sao cô có thể bỏ chồng bỏ con, hơn hết cô yêu Vũ, yêu con, yêu mái ấm gia đình.

 

Biết không thể thay đổi suy nghĩ của Hạnh, bà Sa đã bắt bé Hiền làm áp lực với Hạnh. Vũ từ bệnh viện về thì gặp bà Sa tại nhà cho biết chuyện đã dẫn bé Hiền đi, phần sức khỏe chưa hồi phục, phần bệnh tim do quá kích động Vũ chết mà không kịp trăng trối một lời với Hạnh.

 

Vũ chết, khổ sở cùng đau đớn tràn ngập tim cô. Bà Sa cũng biết chuyện mình làm là ác đức nên nhờ Thành đi đón bé Hiền về. Thành về đến nhưng lại không có bé Hiền, khiến Hạnh vô cùng lo lắng, linh tính người mẹ mách cô chuyện chẳng lành. Bé Hiền đang đau nặng vì thiếu sự chăm sóc trong thời gian dài, bệnh thì có thể khỏi nhưng đôi mắt của bé Hiền sẽ bị mù.

 

Trong cùng một lúc, mà nỗi bất hạnh cứ dập dồn trút xuống đời cô, không còn cách nào khác Hạnh đành đưa chân vào số phận. Trong vở kịch đời cô đóng vai kẻ phản bội, mồ chồng chưa xanh cỏ đã vội cất bước sang ngang để có tiền lo cho bệnh tình của bé Hiền. Cô đành cắn răng bứt lìa núm ruột, gởi bé Hiền lại cho Thành chăm sóc dưỡng nuôi, Hạnh phải theo chồng xuất ngoại. Nơi xứ lạ quê người, động lực duy nhất giúp Hạnh vượt qua mọi khó khăn gian khổ chính là bé Hiền, cô làm tất cả mọi việc miễn sao có tiền gởi về cho bé Hiền.

 

Suốt mười mấy năm, Thành vẫn hết lòng chăm sóc yêu thương bé Hiền như con ruột của mình. Nhìn Thành nuôi nấng bé Hiền không chút toan tính thiệt hơn khiến cho Hân – vợ của anh cảm thấy khó chịu hoài nghi. Phải chăng trong sâu thẳm trái tim Thành đang chất chứa điều u uẩn.

 

Bé Hiền vừa chào đời đã mang mệnh khổ, sớm lìa cha xa mẹ. Con bé cứ ngỡ Thành và Hân là cha mẹ ruột của mình. Nhưng Thành thì yêu thương, Hân lại ghét bỏ hay đánh đập mỗi khi bé Hiền làm trái ý. Bỗng ba tháng nay, Hạnh không gởi tiền về, Hân liền bắt bé Hiền nghỉ học, thân đui mù phải đi bán vé số. Chuyện đến tai của Thành, cả hai tranh cãi gay gắt, hai ý sống chẳng song đôi, thì đường tôi tôi đi, đường anh anh bước. Hân chọn cách ly dị, trước khi đi cô báo cho Thành biết một tin căn nhà đã được cô đem đi cầm cố.

 

Riêng Hạnh mười mấy năm sống bên chồng cảnh đồng sàng dị mộng, không thể tiếp tục sống với người chồng không chung thủy nên đã ly dị, chấm dứt chuỗi ngày cô sống trong u tối. Hạnh nhanh chóng sắp xếp trở về quê hương, nơi có đứa con mà cô hết lòng yêu thương. Về nước lần này ý định lớn nhất của cô là gặp lại con và chữa trị đôi mắt, tìm lại ánh sáng cho bé Hiền.

 

Vừa gặp Hạnh, chưa kịp vui mừng, Thành đã phải hứng chịu cơn thịnh nộ của Hạnh, vì cô nhận được thư của Hân nói xấu Thành bạc đãi bé Hiền. Thành tức giận không nói nên lời, nhờ bé Hiền đã minh oan cho anh. Nghe tiếng trách hờn của con trẻ tim cô đau thắt nước mắt không ngừng rơi, không ngừng rơi ướt đẫm cả cõi lòng. Đến khi hiểu được nỗi khổ cực của mẹ cả một thời son trẻ, chỉ mong cho con được vẹn lành, bé Hiền không buồn, không trách nữa.

 

Người biết yêu đĩnh đạc tinh tế thì thời gian thử thách càng dài càng đánh giá được tình yêu chân thật và nồng nàn ra sao. Đời người như một giấc mộng, đã lướt qua nhau đi một quãng đường dài đến cuối cùng vẫn gặp lại nhau, phải chăng là duyên là nợ. Thành thì vợ bỏ, Hạnh thì bỏ chồng, giờ đây cả hai cùng chung tay lo cho bé Hiền, cho bé Hiền một gia đình thật sự hoàn chỉnh có cha có mẹ.

 

Cơn mưa đã tạnh, ngoài trời nắng đã lên mọi đau khổ phiền muộn cũng dần lùi về trong bóng tối nhường cho tình yêu cùng nhân nghĩa lên ngôi.

Người kể: 3mtl

AUDIO CÙNG ALBUM KHÁC >