Thính âm cung

Audio 'Mẹ Chồng Tôi'

Thể loại: Xã Hội

 

Diễn viên:

- Tài Linh: Như Lan

- Kim Tử Long: Vũ Bình

- Thanh Hằng: Tuyết Hồng

- .......................

  • AUDIO
  • Nội dung

“Từ khi nào, anh yêu em không phải vì sẽ được yêu… mà chỉ đơn giản là để yêu em.

Từ khi nào, cho dù có buồn đau, giằng xé anh vẫn không thể từ bỏ em

Anh hoàn toàn không biết… chỉ biết bất chấp tất cả để giữ em ở đó, gần anh.”

 

 

Như Lan – nữ minh tinh màn bạc nổi tiếng, xung quanh cô không thiếu những chàng trai trồng cây si, chờ đợi nơi cô ban bố một ánh nhìn dịu dàng, một nụ cười khả ái. Nhưng trái tim bé nhỏ ngây thơ của Như Lan chỉ in đậm bóng hình Vũ Bình – anh chàng bác sĩ điển trai, hiền lành, nhân hậu. Tình yêu giữa nữ diễn viên xinh đẹp và chàng bác sĩ đẹp trai tưởng chừng sẽ kết thúc đẹp như chuyện cổ tích. Nào ngờ, chuyện Vũ Bình muốn cưới Như Lan làm vợ, đã gặp phải sự phản đối quyết liệt từ mẹ và em gái. Họ khinh rẻ nhà Như Lan nghèo, xem thường nghề nghiệp của cô, cho rằng cô không xứng đáng với địa vị một bà bác sĩ, nhưng sâu xa hơn vì họ muốn Vũ Bình cưới Tuyết Hồng – bạn thanh mai trúc mã từ thuở nhỏ cùng lớn lên với Vũ Bình.
 

Vũ Bình là chàng trai có chính kiến, anh đã chọn rồi người bạn trăm năm. “Yêu là tự nguyện của trái tim, cho đi mà không cần đáp lại. Tiền tài, địa vị, uy quyền không thể áp chế được.” Thêm phần được ba thuận tình ủng hộ, hôn lễ của Vũ Bình và Như Lan vẫn được tiến hành trong sự tức giận, bất lực của ba người phụ nữ.

 

Đôi khi hạnh phúc của người này lại là nỗi buồn của kẻ khác. Ngày mà Như Lan hạnh phúc khoác lên mình chiếc áo cô dâu tay trong tay cùng người mình yêu tiến vào lễ đường, cũng là lúc Tâm – gã si tình ngốc ngếch đơn độc đứng bên lề chúc cầu người yêu trăm năm hạnh phúc.

 

Từ ngày bước chân vào nhà Vũ Bình làm dâu làm vợ. Như Lan luôn cố gắng làm tròn bổn phận vợ hiền dâu thảo nhưng đổi lại chỉ là sự hà khắc của mẹ chồng, những lời nói chỉ trích, chê bay của em chồng. “Mẹ, mẹ àh, con cũng biết mẹ không hề thích con. Con vào nhà với ngôi thứ từ lâu mẹ dành cho Tuyết Hồng. Tự biết mình không bao giờ vừa ý mẹ, dù con cố chiều chuộng thế nào thì cũng vậy mà thôi.” Lời nói xuất phát từ con tim lại bị xem là lời thoại kịch bản, những giọt nước mắt buồn tủi của cô rơi lại được cho là diễn xuất quá tài tình.

 

Như Lan xinh đẹp dịu dàng luôn biết cách ứng xử với mọi người. Nhưng khi chân tình chỉ đổi lại sự lạnh lùng, nhường nhịn chỉ đổi lại sự bức ép. Như Lan trở thành con nhím xù lông bảo vệ tôn nghiêm của mình, lời nói sắc bén khiến cô em chồng đanh đá cũng phải cứng họng. “Tại sao… tại sao cô chỉ chê trách, phê phán đời tư của tôi. Cô làm được việc gì để nuôi sống bản thân chưa? Nhận xét người cũng phải cho công minh. Nếu Tuyết Hồng không tặng cô món kia vật nọ, thì liệu cô có bênh vực hay không?”

 

Nhìn cảnh vợ bị mẹ và em ức hiếp, chịu đựng bao đắng cay tủi nhục, Vũ Bình rất xót xa, anh bị kẹp giữa tình và hiếu vô cùng khó xử. Nếu bênh vực Như Lan thì là đứa con bất hiếu, còn đứng về phía sanh thành thì nhẹ chữ tào khang.

 

Trên đường đến phim trường, Như Lan tình cờ gặp Tâm, nhìn đôi mắt ưu tư trĩu nặng sầu muộn, Tâm vô cùng xót xa “nhìn em khóc anh chẳng biết làm thế nào. Lệ tuôn rơi, nước mắt em hòa cùng mưa”.

 

Vũ Bình cũng đến phim trường tìm Như Lan, chỉ bắt gặp cô đứng nói chuyện với Tâm. Lửa hờn ghen đã làm lu mờ lý trí của Bình, khiến anh quên mất mục đích chính của mình là đến để xin lỗi và an ủi Như Lan về những việc vừa xảy ra.

 

Tình yêu thuần khiết và nghi ngờ không thể sống cùng nhau, tại cánh cửa nghi ngờ bước vào thì tình yêu rời khỏi.

 

Chỉ vì ghen tuông mù quáng, Vũ Bình tìm đến men rượu, một phút say xỉn mà Bình gánh hai chữ phản bội. Tuyết Hồng mang thai và buộc Bình có trách nhiệm. Quá đỗi chán ngán, ngày xưa mẹ chồng không thương còn tình yêu của chồng, bây giờ đến chồng cũng không tin tưởng vào tình yêu của mình Như Lan còn mong mỏi gì đây khi ước mơ tan vỡ. Nhưng trước khi rời khỏi nhà, cô cũng phải “dằn mặt” người rắp tâm cướp mất chồng mình. “Cô Hồng àh, dù cho ngoài cổng có trăm người chờ đợi đi nữa, nhưng nơi đây, trong lúc này tôi vẫn có quyền sử dụng quyền làm vợ của tôi đối với cô. Má chồng tôi cũng không đủ tư cách bênh vực cô trước công chúng hay tòa án đâu. Cô chỉ được che chở trong phạm vi nhà này thôi. Cô nên biết rõ đều đó đừng cạnh khóe với tôi, tôi không tha cho cô đâu.”

 

 “Ngày mai anh không còn em nữa, không cho ai là tất cả. Để nỗi cô đơn theo anh đến một miền trời xa. Để nhắc cho anh biết bao ngày hạnh phúc êm đềm. Nhắc cho anh luôn còn lại một trái tim… yêu em.”

 

Hai năm sau!

 

Nhận được tin con bị sốt ác tính phải đưa vào bệnh viện cấp cứu. Quả trái đất tròn, người cứu chữa cho Tấn Bình chính là Vũ Bình. Gặp lại người xưa, bao nhiêu cay đắng uất ức tủi hờn Như Lan trút cạn qua những giọt lệ tuôn rơi. Cứ ngỡ hai năm dài cô làm bà mẹ đơn thân, là hai năm dài Vũ Bình vui duyên mới. Nào ngờ, chuyện năm xưa chỉ là màn kịch cho Tuyết Hồng đạo diễn kiêm diễn viên, nhưng diễn xuất quá tồi nên âm mưu sớm bị Vũ Bình vạch trần, quá xấu hổ nên Tuyết Hồng đã bỏ về Đà Lạt. Cũng từ đó, mẹ và Huệ mới cảm thấy hối hận vì đã đối xử tệ bạc với Như Lan.

 

Còn nhớ, còn thương là còn giận hờn. Hai năm dài Vũ Bình sống trong sự ăn năn, giày vò, xa vợ xa con coi như đó là cái giá phải trả cho sự không tin tưởng vào tình yêu của anh. Tấn Bình còn nhỏ, cũng cần có cha có mẹ, có một gia đình hoàn chỉnh. Và hơn cả, tình yêu Như Lan dành cho Vũ Bình vẫn còn sâu đậm, cô đã tha thứ cùng anh xây dựng lại gia đình. 

 

(TB: Ta nói tuồng này chị Như Lan thật là cá tính, khí chất, bản lĩnh nghe chỉ đối đáp với 3 người kia mà đã lỗ tai ghê)

 

Người kể: 3mtl

AUDIO CÙNG ALBUM KHÁC >