Thính âm cung

Audio 'Khúc Biệt Ly Tình'

Thể loại: Xã Hội

Nguồn:

 

Diễn viên:

-Tài Linh: Bảo Ngọc

-Minh Vương: Hoàng Quân

-Tâm Tâm: Bảo Trân

-.................

  • AUDIO
  • Nội dung

 

Khi ta gặp đúng người nhưng sai thời điểm, ta chỉ có thể nhìn người ấy đi qua cuộc đời mình một cách lặng lẽ. Ta băn khoăn không biết điều ấy có khiến ta nguôi ngoai hơn không, nhưng chắc chắn đó là sự lựa chọn tốt nhất cho ta và họ. Bởi dù có yêu đến mấy, có hết lòng đến mấy, có nắm chặt tay đến mấy thì tất cả rồi cũng chỉ rối rắm trong một mớ tình cảm hỗn độn, cứ để cho mọi thứ giản đơn chắc sẽ dễ dàng hơn.

 

Bảo Ngọc – đã từng là một cô công chúa nhỏ, là viên bảo ngọc trên tay ông cai tổng Vũ Chấn Thiên.

 

Nhưng chỉ là đã từng!

 

Từ khi có sự xuất hiện của bà Nguyệt, mẹ con Bảo Ngọc đã không còn chỗ đứng trong nhà họ Vũ, càng không còn vị trí trong tim ông Chấn Thiên.

 

Bà Thu là một người phụ nữ hiền lành, cam chịu, không thể chấp nhận việc chồng mình phản bội, bà đã dẫn theo Bảo Ngọc tình nguyện rời khỏi nhà họ Vũ. Cứ tưởng mọi chuyện sẽ lặng yên, nào đâu sóng gió vẫn luôn bao phủ.

 

Bảo Ngọc – cô bé cứng cỏi cũng bướng bỉnh cứng đầu, cố chấp. Cô không dễ để người khác ức hiếp như mẹ mình. Một lần, cô đến xin tiền đóng tiền nhà và mua thuốc cho mẹ, và xin cả tiền may áo mới. Bà Nguyệt – người đàn bà điêu ngoa, thâm độc, bà ta xem Bảo Ngọc chẳng khác gì gai trong mắt, luôn dùng lời lẽ khó nghe, đai nghiến cô. Ông Chấn Thiên nghe lời vợ nên đã đánh Bảo Ngọc một trận vì cho rằng cô hỗn hào. Bảo Ngọc uất ức, cô thề sẽ không nhận một đồng nào từ nhà họ Vũ. Cô rời khỏi nhà với tấm thân đầy lằn ngang lằn dọc.

 

Tình cờ cô gặp được Hoàng Quân – anh chàng tốt bụng, điển trai. Vừa gặp đã yêu, bạn tin không? Hoàng Quân thì chắc rằng Bảo Ngọc chính là một nửa anh đang tìm kiếm. Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, ông Tơ Hồng đã không bạc đãi, giúp Hoàng Quân lần thứ 2 gặp được Bảo Ngọc.

 

Anh đương nhiên không bỏ qua cơ hội, lập tức tỏ tình bằng tất cả mối tình đầu trong sáng và cuồng nhiệt. Nhưng chuyện lại không thể kết thúc tốt đẹp như cổ tích. Trái ngang là Bảo Trân – đứa em gái cùng cha khác mẹ với Bảo Ngọc cũng đem lòng yêu thương Hoàng Quân.

 

Vì nể tình Vũ Hảo – vừa là bạn cũng là động nghiệp, Hoàng Quân đã nhận lời giả làm bạn trai ngỏ lời yêu mong Bảo Trân qua cơn bệnh nặng. Vô tình, Bảo Ngọc đến đúng lúc, bà Nguyệt, Vũ Hảo cố tình nói sai sự thật rằng Hoàng Quân sắp kết hôn cùng Bảo Trân. Nàng nghe qua như sấm sét giữ trời quang, khi đối với nàng Hoàng Quân chính là người yêu duy nhất. Nàng yêu anh và tôn thờ mối tình này như một tính đồ ngoan đạo. Nàng bỏ chạy trong hoảng loạng không kịp nghe Hoàng Quân giải thích và rơi xuống sông. May là mọi chuyện đã không đi quá xa.

 

Sau khi từ của tử trở về, Hoàng Quân đã giải thích tận tường mọi việc. Anh cùng nàng về nhà họ Vũ gặp ông Chấn Thiên, ngỏ lời xin cưới Bảo Ngọc. Lần nữa, bà Nguyệt lại nặng nhẹ đủ điều, cho rằng Bảo Ngọc đã giành giựt tình yêu với em mình, còn không tiếc lời sỉ nhụt bà Thu – mẹ nàng. Ức lòng, Bảo Ngọc đã nói việc bà Nguyệt có gian tình bên ngoài, chuyện này ông Thiên đã nghi ngờ từ lâu nhưng không có chứng cứ. Nay nghe Bảo Ngọc nói, ông tức giận nhốt bà vào nhà củi.

 

Bảo Trân – cô gái ngây thơ, hiền lành…không đành lòng nhìn mẹ khổ, cô nghe lời đi tìm gã tình nhân đến giải cứu mẹ mình. Nào ngờ, bà Nguyệt lại lấy hết tài sản trốn theo tình nhân. Ông Thiên phát hiện ra thì đã muộn.

 

Bảo Trân xấu hổ trước việc làm của mẹ, phần tuyệt vọng với mối tình si cô đã nhảy sông tự tử. Ông Thiên lên cơn tai biến nhập viện. Nhà họ Vũ đã đến hồi suy sụp. Bây giờ, mọi việc đều do Bảo Ngọc gánh vác.

 

Cái chết của Bảo Trân lại trở thành bức tường vô hình ngăn cách tình yêu giữa nàng và Hoàng Quân. Quân không vượt qua được sự ray rứt trong lòng, anh không có cách nào yên lòng bên Bảo Ngọc.

 

Hoàng Quân đã chọn cách hèn nhát nhất.

 

Chia tay!

 

Anh muốn lòng mình bình yên.

 

 

Để lại cơn bão lòng riêng mình nàng gánh chịu.

 

Chính anh là người tỏ tình trước, chính anh là người thề non hẹn biển, sẽ bên cạnh, sẽ bảo vệ nàng, sẽ nắm tay nàng đi hết con đường đời. Vậy mà, giờ đây, chính anh là người buông tay, bỏ mặc nàng giữa con sóng dữ.

 

Hoàng Quân không xứng đáng với tình yêu của Bảo Trân.

 

Càng không xứng có được trái tim Bảo Ngọc.

 

Anh chỉ là một tên hèn, một kẻ trốn chạy.

 

Gặp nhau, yêu nhau, hiểu nhau, cần nhau nhưng sai thời điểm, ấy là bi thương. Dù muốn bên nhau trọn đời nhưng có nhiều lý do đẩy chúng ta ra xa, rốt cuộc chỉ nhìn nhau bất lực. Nàng trách số phận trêu đùa mình, nàng trách thời gian trêu đùa mình, nàng trách định mệnh mang người ấy đến nhưng rồi lại không để người ấy lại bên cạnh nàng. Níu kéo thì xót xa còn buông tay thì đau khổ.

 

Hy vọng có thể sau này, Bảo Ngọc sẽ tìm được một người khác, có thể đó không khiến nàng cảm thấy là “một nửa” tốt nhất, nhưng sẽ cho nàng tình yêu trọn vẹn nhất.

 

Rồi tiếc nuối sẽ qua…..

 

Người kể: 3mtl

AUDIO CÙNG ALBUM KHÁC >