Thính âm cung

Audio 'Đứa Con Bất Đắc Dĩ'

Thể loại: Xã Hội

 

Diễn viên:

  • Tài Linh: Mai                                               
  • Bảo Quốc: ông Minh
  • Vũ Linh: Tâm                                               
  • Minh Vương: Tuấn
  • AUDIO
  • Nội dung
Xã hội kim tiền – đồng tiền cao hơn mọi thứ nên lòng người cũng dễ đổi thay. Gia cảnh nghèo túng cuộc sống bấp bênh, một vợ hai con dại khờ. Ông Minh cố gắng lo cho vợ con vậy mà đang lúc khó khăn nhất, vợ ông lại bỏ chồng bỏ con ra đi tìm hạnh phúc cho riêng mình. Khi hai đứa con còn quá nhỏ chưa hiểu hết mọi chuyện, ông âm thầm nhận lấy mọi lỗi lầm về mình là đã để gia đình ly tan con thơ mất mẹ. Vì ông Minh luôn muốn con mình nghĩ về người đã sanh thành ra chúng một cách tốt đẹp nhất.
 

Một thân gà trống nuôi con ròng rã bao nhiêu năm trời đến ngày đủ lông đủ cánh, Tuấn và Mai lớn lên lại nhìn cha bằng một ánh mắt và suy nghĩ khác. Hai đứa con xem cha mình như một kẻ có tội lỗi đã làm cho chúng nó phải xa lìa tình mẫu tử. Nhìn hai đứa con như vậy ông Minh buồn lắm nhưng biết làm sao, ông chôn nỗi niềm vào sâu trong lòng. Suốt ngày phải biến mình thành một người điên điên tỉnh tỉnh để quên bao chuyện đau buồn. Tuấn và Mai cũng thương cha mình lắm nhưng tính tình dở dở ương ương ấy chúng không sao chịu được. Mai muốn lấy chồng, muốn kết hôn với người cô yêu để rời khỏi nơi chán nản này, để cha già cho anh trai mình chăm sóc. Còn Tuấn cũng muốn cưới vợ, muốn thoái thác trách nhiệm làm con lại cho em gái, thoát khỏi cảnh hầu hạ một người cha có tâm trí không được bình thường.

 

Tâm – một kẻ bụi đời không nhà cửa người thân, làm mọi nghề để kiếm sống – nhiều lần rình rập quan sát biết Tuấn đang có một khoản tiền lớn và lợi dụng cảnh nhà rối ren, anh đến nhận ông Minh làm cha với ý đồ có thể chôm chỉa một ít. Vô tình anh lại nghe được những gì ông Minh nói với hai đứa con về một người đàn bà trong quá khứ nên Tâm càng có cơ sở để thực hiện ý đồ bất chính. Từ khi nhận “người cha bất đắc dĩ” Tâm được ông Minh tin tưởng thương yêu mà tâm sự về quãng đời trai trẻ lẫn phần đời đau thương của mình, anh cảm thấy mủi lòng xót xa về hoàn cảnh của một ông già “cô đơn”.

 

Khi chuyện hôn nhân của Mai bị gia đình người yêu chối từ vì chữ môn đăng hộ đối và tính gàn dở của ông Minh, cũng là lúc Tuấn phát hiện được thân phận thật sự của Tâm. Vì không muốn mọi chuyện đổ bể và có nguy cơ bị bắt bởi tội lừa gạt, Tâm đành phải thực hiện cho Tuấn một việc, là đi hỏi vợ cho Tuấn với tư cách là “ông sui”. Cũng vì chuyện cưới xin của Mai vừa qua không thành do cách nói chuyện bất bình thường của ông Minh nên Tuấn rất sợ mình không lấy được vợ. Không ngờ khi đến đó cả hai gặp ông Minh. Nhìn hai đứa con tự tung tự tác tước đi cái quyền làm cha của người đã sanh thành và nuôi dạy chúng nên người, ông Minh đau nát cả tâm can. Quá tức giận trước việc làm đó ông trở nên điên loạn tâm trí.

 

Trước tình cảnh bi ai đó, Tâm chạnh lòng. Anh cảm phục trước tấm lòng cao cả bao la của một người cha đáng thương và tội nghiệp. Anh đem hết mọi chuyện và cả cuốn nhật ký ông Minh cất giữ như báu vật đời mình kể lại cho Tuấn và Mai hiểu ngọn nguồn sự việc, với mong muốn hai người đừng nên oán trách và hiểu lầm cha mình nữa. Nhờ có anh mà Tuấn và Mai hiểu hết mọi uẩn khúc mà cha mình đã âm thầm chịu đựng bao nhiêu năm nay. Cả hai cầu xin ông một lời tha thứ tội, ông tuy có giận thật nhưng đó là con, làm sao ông có thể oán giận cho được, “giận thì giận mà thương thì thương”. Ông Minh tỉnh trí trong vòng tay yêu thương của các con mình.

 

Tình thương của một người cha đã làm Tâm cảm thấy xấu hổ với những việc mình đã làm. Dám làm thì phải dám nhận, anh đến trước mặt ông Minh thú nhận mọi chuyện gửi ông một lời xin lỗi chân thành. Đến phút này Tâm mới thật sự thèm khát một mái ấm yêu thương một tình phụ tử, chính ông Minh đã làm thay đổi một người lạc loài với cuộc đời như Tâm. Ước mơ được một người cha một gia đình như vậy đối với Tâm quả thật là một điều quá xa vời. Có nằm mơ Tâm cũng không ngờ khi ông Minh biết sự thật về anh, ông không trách mà còn giữ anh ở lại và xem như một đứa con nuôi. Giữa biển người mênh mông, Tâm đã tìm thấy tình người tình đời… tình yêu một gia đình.

 

Mai: “Anh Tâm, ba em thật lòng quý mến anh. Khi nào có dịp, anh cứ ghé nhà thăm ba, thăm anh Tuấn và thăm… thăm em nữa nha!”

Ông Minh: “Phải, ghé nhà thăm ba. Dợt lại món thổi sáo nữa. Rồi con Mai sẽ làm mồi cho cha con mình nhậu lai rai. Con chịu không Mai?”

Mai: “Dạ, dạ chịu. Ba ơi, ba biểu con làm cái gì thì con cũng làm nấy hà!” (Một câu nói chứa đựng một lời hứa hẹn chăng…?)

Người kể: LụcNgọcBảo

AUDIO CÙNG ALBUM KHÁC >