Audio 'Chuyện Tình Cô Gái Mù'
Thể loại: Xã Hội
Diễn viên:
- Tài Linh: Châu
- Vũ Linh: Hùng
- Tô Kiều Lan: Hai Lài
- Linh Tâm: Lâm
- .................
- AUDIO
- Nội dung
“Em bao nhiêu tuổi rồi, mà má em ửng hồng, mà mắt em mơ mộng đẹp như nắng trong… Em bao nhiêu tuổi rồi, mà tựa bức tranh mỹ miều nai vàng đạp trên lá khô…”
Trong lần tình cờ, Hùng đã cứu Châu – cô gái mù tội nghiệp. Hùng đã bán chiếc xe xích lô phương tiện mưu sinh duy nhất, để có tiền lo lắng thuốc thang cho Châu – cô gái mù xa lạ mới vừa quen biết.
Phải chăng nguyệt lão khéo se duyên từ muôn kiếp trước, đến kiếp này ta mới gặp nhau. Chỉ đôi ngày kề cận Hùng đã đem lòng yêu cô gái mù tội nghiệp ấy. Châu – trời ban cho nét đẹp dịu dàng, đằm thắm, gương mặt đẹp không tỳ vết, đẹp đến mức không chân thật, chỉ tiếc đôi mắt đẹp như đáy nước động Đình Hồ lại vô hồn.
Từ ngày gặp Hùng, không biết từ lúc nào anh đã trở thành đôi mắt, trở thành ánh sáng của đời cô. Đối với cô gái mù bất hạnh như Châu, thì còn hạnh phúc gì hơn, còn ước mơ gì hơn nữa.
Tình yêu của đôi bạn trẻ đẹp tựa bài thơ, như mặt hồ không gợn tý sóng. Giá như, trên đời có hai chữ “nếu như” thì hay biết mấy.
Nếu như ông Tài không về quê hương tìm kiếm đứa con gái thất lạc, có đặc điểm nhận dạng duy nhất mà bà hai Lài – người giúp việc lâu năm nhà ông Tài, nói lại có một nốt ruồi bên má trái sát lỗ tai.
Tình cờ tên Lâm – tài xế biết được, hắn tương kế tựu kế đưa Loan vào giả danh là Trân – đứa con gái thất lạc của ông Tài, hòng chiếm đoạt gia tài.
Quay trở về, ngôi nhà ấm cúng có hai trái tim cùng hòa chung nhịp thở, muốn có tiền chữa trị đôi mắt cho Châu, Hùng đã làm trái với ý nguyện của mình, trở về con đường cũ, anh muốn mau chóng kiếm tiền chữa trị đôi mắt cho người thương. Hùng nhận đi chở chuyến hàng buôn lậu do tên Lâm là đầu sỏ, không may xe gặp tai nạn. Hùng sống chết không rõ.
Có câu “người tính không bằng trời tính” câu nói tuyệt đối không bao giờ lỗi thời. Lại thêm một nhân vật xuất hiện, làm đảo lộn mọi kế hoạch của Lâm. Bà Hằng – mẹ ruột của Trân tìm đến. Bà đã nhanh chóng vạch trần âm mưu đen tối kia. Đúng là có một nốt ruồi, nhưng là bên má phải. Quả thật là một sự lầm lẫn tai hại, và còn điểm mấu chốt nữa là khi còn ở cô nhi viện đứa trẻ ấy thích được gọi tên Châu, chứ không phải tên Trân. Thấy âm mưu bất thành, Lâm và Loan nhanh chóng trốn đi.
Trong chuyến xe tử thần đó, Hùng may mắn thoát chết, nhưng chân của anh bị thương rất nặng. Mặc cho mình đầy thương tích, chân đang bị thương anh cũng chỉ quan tâm đến cô vợ của mình, vẫn luôn lo lắng cho cô. Nghe tin Hùng gặp nạn, Châu đã lang thang khắp nơi tìm kiếm anh (hazzz, chị mù mà làm sao đi kiếm anh nhỉ)
Gặp nhau chưa kịp vui mừng, thì tên Lâm và Loan tìm đến, không chiếm trọn gia tài, thì bọn chúng cũng phải kiếm một mớ, chớ không cam tâm tay trắng. Chúng bắt Hùng và Châu, uy hiếp yêu cầu ông Tài đưa tiền chuộc. Nhờ ba nuôi của Hùng nhanh trí đã báo công an, tóm gọn cả bọn.
Sau đó, ông Tài đưa Châu và Hùng đi chữa trị, rồi sẽ tổ chức đám cưới cho đôi uyên ương mạng khổ này. Một cái kết tuyệt vời cho những người yêu nhau chân thật.