Audio '15 Năm Tình Hận'
Thể loại: Xã Hội
Diễn viên:
- Tài Linh: Dung
- Vũ Linh: Tâm
- Bảo Quốc: ông Tấn
- Hồng Nga: bà Tấn
- .............................
- AUDIO
- Nội dung
Sống tốt vì nhau, hướng đến những ngày tươi sáng bình yên phía trước, cùng vượt qua những gập ghềnh trên đường đời, nắm chặt tay nhau cùng bước và thấy mình luôn trong mắt nhau, ấy là yêu…
Ngoài những thứ ấy tình yêu giữa Dung và Tâm còn có cả sự tha thứ, sự hóa giải hận thù, sự nuối tiếc của tuổi trẻ.
Vì sao?
“Quay về kỷ niệm lúc còn học sinh, tà áo trinh nguyên tô thắm sân trường. Đời học sinh với nét đoan trinh, tươi đẹp như cành hoa xinh, có đôi khi thấy buồn một mình.”
Dung – hoa khôi của trường đại học, không biết bao chàng trai ngơ ngẩn trồng cây si. Tuy gia đình Dung giàu có nhưng với mọi người cô luôn gần gũi hòa nhã. Trong mắt các chàng trai, cô như một đóa hoa kiêu kỳ không dễ gì chạm được.
Tâm – chàng sinh viên nhà nghèo, học giỏi, tính tình đôn hậu hiền lành. Có lẽ vì mặc cảm gia đình nghèo khó nên Tâm hơi nhút nhát và khép kín, càng không muốn nhận sự giúp đỡ của bạn bè.
Trong khi chờ mẹ đến đón, Dung bị đụng xe trầy xước cánh tay. Chính Tâm là người giúp đỡ và băng vết thương cho Dung. Nhờ vào chiếc khăn tay ấy, dường như đã xóa đi khoảng cách hèn sang giữa hai người khi nào mà cũng chẳng ai biết ai hay.
“Ai có biết đâu, từ ngày trao khăn ấy
Đêm ngày luôn vương vấn, vấn vương
Hình bóng ai cứ quyện vào trang sách
Tâm hồn như lạc vào cõi mộng vu vơ”
Hồn lỡ sa vào đôi mắt em, Tâm không cách gì để giữ trái tim cho riêng mình. Nhưng anh cố giữ chặt ba chữ “anh yêu em” cất nó thật sâu, thật sâu vào tâm khảm.
Nếu không có sự xuất hiện của Khanh, có lẽ cả đời này Tâm cũng sẽ âm thầm trung thành với mối tình câm ấy.
Khanh hào hao, phong nhã, xét học thức, xét địa vị đều hơn hẳn Tâm. Ba mẹ của Dung muốn gả cô cho Khanh. Nhưng lý lẽ con tim nào ai biết được, khi hình bóng Tâm đã lấp đầy trái tim Dung. Tức thay cho chàng trai ngốc, không chịu hiểu hay đúng hơn là không dám hiểu, quá thất vọng, cô định buông trôi theo định số.
Dung rời trường, rời lớp bao lâu thì nỗi nhớ nhung cũng giằng xé tim Tâm bấy nhiêu. Tình cờ gặp Dung trong nhà hàng – nơi Tâm làm thêm. Người mà anh ngày nhớ đêm thương giờ đang trước mặt anh, niềm thương nhớ như mạch nước ngầm phun trào không cách nào ngăn được nữa. Dù biết đang đợi chờ là chông gai thử thách, Tâm cũng không muốn lừa người dối mình nữa. Anh yêu Dung, anh yêu Dung, anh muốn nói cho cả thế giới này biết anh yêu cô.
Tình yêu được đáp lại bằng tình yêu thì còn hạnh phúc nào hơn nữa. Khi hai kẻ yêu nhau đang say đắm trong tình yêu nồng nàn, thì có người ôm khối tình tuyệt vọng. Khanh là người cao ngạo khi biết nguyên nhân khiến Dung lạnh lùng với mình chỉ vì một chàng trai khác. Anh dứt khoát hủy hôn ước và trở về Hawaii.
Hôn nhân không thành khiến ba mẹ Dung vô cùng tức giận, càng giận hơn khi Dung lại yêu một thanh niên nghèo khổ. Nhưng rồi trước sự kiên định của Dung, ba mẹ cô cũng đã xiêu lòng tác hợp cho tình yêu ấy.
Nhưng thật tế thì không như ngôn tình có thể dừng lại ở giây phút hoàn hảo nhất. Chuyện ba mẹ Dung thuận lòng, chuyện tổ chức lễ hỏi tất cả chỉ là một cái bẫy, họ chỉ muốn làm nhục Tâm, làm nhục mẹ Tâm, họ không ngừng đả kích tinh thần Tâm, họ chỉ muốn trả thù cho sự bẽ mặt của họ với gia đình Khanh.
Tâm như người từ đỉnh cao tình yêu rơi xuống hố lửa, cứ ngỡ mình đã nắm giữ cả bầu trời nào hay mình chỉ là thằng ngốc, là con rối làm trò hề.
Tâm biết yêu Dung là đối đầu với gian lao thách thức. Nhưng Tâm không thể nào ngờ, ba mẹ Dung lại có thể nhẫn tâm đến thế, đem tình yêu của anh và Dung ra làm trò đùa.
“Trước không em trời yên biển lặng
Giờ không em như biển động trong lòng”
Còn đâu nữa anh chàng sinh viên tuy gia cảnh túng nghèo nhưng giàu nghị lực ý chí và tràn đầy hoài bão ước mơ.
Mẹ mất – vì tình yêu của anh mà mẹ anh ra đi trong uất hờn, tức tưởi.
Tình yêu cũng đã rời xa anh.
Tâm còn lại gì? Là trái tim tan nát, là mặc cảm tội lỗi, là hối hận, là ăn năn.
Tình yêu của anh sao lại đau đến thế, lại cay đắng đến thế, chưa bao giờ anh hận cái nghèo đến thế, chính vì nghèo mà anh mất mẹ, mất cả Dung, mất cả tương lai.
Cuộc đời Tâm dần chìm vào trong bóng tối thì Dung đã kịp mang đến nguồn sáng cho anh. Cô trốn khỏi “chiếc lồng son” giam cần tìm đến gặp Tâm, nhìn anh hốc hác hao gầy, đau đớn tràn ngập cả tim cô. Nước mắt của cô hòa cùng nước mắt của anh tạo nên bản tình ca đẫm lệ. Dung quỳ bên bàn thờ mẹ, quấn vành khăn tang trắng mong được làm dâu, làm vợ Tâm.
Vết thương lòng của Tâm chưa ngừng rỉ máu thì ông Tấn lại tìm đến bắt Dung về, những lời ông Tấn thốt ra như dao găm sắc nhọn lần nữa đả kích tinh thần Tâm. Trong lúc không dằn được tức giận, Tâm đã lỡ tay giết chết ông Tấn.
Kết quả Tâm bị tòa kêu án mười lăm năm.
Cánh cửa lao tù giam chặt Tâm nhưng cánh cửa tình yêu vẫn rộng mở đón chào. Từ ngày bị tuyên án, Tâm bị giam trong bóng tối thì Dung cũng một mình đối bóng cô đơn.
“Thời gian ơi, đừng làm nhạt phai kỷ niệm ban đầu. Dù đối bóng một mình bên song cửa hay thơ thẩn giữa phố phường em vẫn nhớ về anh.”
Cô sẽ chờ đợi anh, đợi ngày anh được trả tự do, chờ đợi anh sẽ vẽ lại cho cô một bầu trời hạnh phúc.
Người kể: 3mtl