Võ Tòng Sát Tẩu
Thể loại: Tuồng Cổ
Diễn viên:
- Tài linh: Phan Kim Liên
- Vũ Linh: Võ Tòng
- Thanh Tòng: Võ Đại Lang
- Linh Châu: Tây Môn Khánh
- .......................
- Xem video
- Hình ảnh
- Nội dung
Đúng với câu hồng nhan thường hay đa truân, Phan Kim Liên một tiểu cô nương tuổi vừa tròn hoa mộng, nhan sắc kiêu sa rung động lòng người cùng với tài đàn trầm bổng quả là một mỹ nữ tài sắc có đủ, nhưng số phần lại không may khi song thân đều vắn số bỏ lại nàng bơ vơ trên thế gian một mình. Không còn tài sản gì bên mình nên nàng đành cắn răng nhắm mắt mà treo bản bán thân để có tiền chôn cất song thân. Nàng được một lão viên ngoại mua về nhà, vốn có ý định tà tâm nên khi đem Kim Liên về nhà lão đã giở trò đồi bại với nàng để cho nhụy hoa đương xuân phải tàn phai hương sắc. Liễu nương vợ của lão viên ngoại khi phát hiện ra hành động xấu xa kia của chồng mình bà vô cùng tức giận và đem tất cả sự tức giận ấy trút xuống đầu Kim Liên. Bà bắt gả nàng cho Võ Đại Lang, một tên gù với dung mạo xấu xí làm nghề bán bánh bao. Từ khi về làm vợ Đại Lang, sống với người không thương nhưng lại được Võ Đại Lang cưng chiều hết mực không để nàng làm gì đụng đến ngón tay. Nhưng với Kim Liên như thế là không đủ.
Một ngày như mọi ngày Đại Lang với gióng gánh bánh bao trên lưng ra phố bán, nghe người bạn là Lạch Cạch chuyên bán nhang kể về một vị anh hùng đã dùng tay không đả hổ có cùng tên với đứa em thất lạc sáu, bảy năm trời của mình. Năn nỉ người bạn dẫn đường đến nha môn để nhìn cho tường dung mạo anh hùng kia, để xem có phải là đứa em trai yêu quý của mình không... Quả thật, trời không phụ lòng người, dù đã xa cách ngần ấy năm nhưng chỉ vừa nhìn thấy người kia Đại Lang đã nhận ra đó chính là tình thâm cốt nhục, Võ Tòng - Võ Nhị Lang. Thế nhưng do bệnh tật nên ngoại hình của Võ Đại Lang đã thay đổi trở nên thô kệch xấu xí vì vậy Võ Tòng nhất thời không nhớ ra đó là người anh duy nhất của mình. Sau khi phân bày sự việc cùng em, cả hai tay bắt mặt mừng khi hóa công đã cho Võ gia huynh đệ được trùng phùng. Muốn được chung sống có đệ có huynh, Võ Đại Lang gọi Võ Tòng về nhà ở chung với vợ chồng mình.
Vì muốn ra oai với đứa em, mình là một người gia trưởng quyền uy nên Đại Lang năn nỉ Kim Liên nghe lời mình hôm nay vì có em trai mới về. Cũng mềm lòng vì lời nài nỉ nên nàng cũng đồng ý giả vờ làm “vợ hiền” một hôm. Khi đụng mặt Võ Tòng, một bậc trượng phu lưng dài vai rộng, thân thể tráng kiện cùng với khuôn mặt khôi ngô tuấn tú so với Đại Lang thì quả là một trời một vực, trong lòng nàng bỗng xao xuyến lâng lâng, tim trật nhịp đập liên hồi. Còn về Nhị Lang khi bắt gặp được một giai nhân tuyệt sắc kia thì cũng không khỏi rung động, nhưng vội lắc đầu xua đi ý nghĩ đó vì chàng với nàng là nghĩa chị dâu em chồng.
Còn đối với Kim Liên thì nàng chẳng nghĩ thế, nàng đem lòng yêu khi biết rõ đó là việc đảo lộn luân thường đạo lý. Kim Liên mượn cớ mua rượu để gạt Đại Lang đi thật xa để nàng có dịp cười trăng cợt gió với chàng trai đẹp tợ thiên thần kia. Đại Lang vừa khuất dạng nàng đã không còn giữ thân phận đại tẩu của mình mà đã “đụng tay đụng chân” với đứa em chồng. Võ Tòng thủ lễ luôn giữ khoảng cách với Kim Liên. Không để ý, Kim Liên vẫn quyết tỏ tình với chàng, nàng kể lể thân phận truân chuyên của mình, không dừng ở đó nàng lại thô lỗ thốt lời mong được cùng ai kết se nợ trần châu. Giới hạn nhịn nhục đã bị những lời nói vô cùng lẳng lơ kia của Kim Liên phá vỡ, Võ Tòng muốn giết quách đi cho xong hạng đàn bà dung tục nhưng nghĩ lại mà thương cho người anh bệnh tật vô cùng yêu thương ả, nên đành nén căm tức mà bỏ ra đi với lời dặn đi công vụ sẽ quay về thăm anh trong một ngày không xa.
Lúc Võ Tòng vừa bỏ đi cũng là lúc Võ Đại Lang vừa về tới, không thấy em trai đâu nên Đại Lang sốt ruột hỏi vợ, nhưng không ngờ lòng dạ đàn bà vì yêu không được nên đâm ra hận, đúng như câu “hữu nhan sắc là hữu ác đức” Kim Liên đặt điều nói rằng Võ Tòng vì cảm sắc động tình với mình mà giở trò xằng bậy, tệ hơn nữa là bảo Đại Lang phải đi giết chính đứa em ruột thịt của mình. Hiểu tâm tánh vợ mình cũng như hiểu đứa em trai mình không phải là người như vậy, nhưng Đại Lang cũng cố đi tìm gặp Nhị Lang, biết là vợ mình sai nhưng lại không thể từ chối việc mà vợ giao phó, Võ Đại Lang đành cắn răng cắt lấy máu chân mình thay cho máu Võ Tòng...
Phan Kim Liên vốn là một đóa hoa đẹp, tuổi lại xuân xanh, nàng không cam chịu số phận hẩm hiu với lão chồng xấu xí, lúc nào nàng vẫn luôn mơ ước mình sẽ được một tấm lang quân như ý để bảo bọc chở che. Một hôm khi đang giặt áo trước nhà Kim Liên vô tình tạt nước vào người Tây Môn Khánh tại chức Tuần kiểm ở huyện, cũng có thể gọi hắn là một tên cường hào ác bá. Rung động trước nhan sắc mỹ miều kia, hắn điều tra gia thế rồi nhờ Mảnh Tầm Phò là bà mai cũng có tiếng ở vùng để làm mai hắn với Kim Liên, dù biết nàng đã có chồng. Với ba tấc lưỡi, Mảnh Tầm Phò dùng bao nhiêu lời ngon tiếng ngọt để nói về Tây Môn Khánh. Cũng hơi đắn đo trước lời mời dụ đó nhưng vốn nàng là người đa tình lãng mạn nên vẫn không thoát khỏi lưới tình đã sẵn vây.
Lo lắng mối tình vụng trộm bị Võ Đại Lang phát hiện, Tây Môn Khánh vung tiền nhờ bà mai thất đức kia tìm cách giết khuất Đại Lang đi, Mảnh Tầm Phò đưa cho hắn một gói thuốc độc để cho Phan Kim Liên thuốc chồng. Âm mưu bị em gái của Tây Môn Khánh là Tây Môn Mộng Ngọc vô tình phát hiện, nàng muốn ngăn chặn hành vi xấu xa của trưởng huynh nhưng lại bị chính huynh trưởng mình vu oan là có tư tình với Võ Đại Lang nên mới bênh vực. Là phận nữ nhi tam bộ bất li, khuê môn bất xuất, lại bị anh mình nói như vậy nàng không chịu nổi nhục nhã, quẩn trí nàng rút trâm rồi kết liễu đời mình. Và rồi mọi diễn biến đều diễn ra như mong muốn, sau khi Kim Liên cho chồng mình ăn hủ tiếu có tẩm thuốc thì lập tức Đại Lang máu trào lai láng làm cho Kim Liên cũng không khỏi bàng hoàng kinh sợ. Theo phản xạ nàng lập tức hô hoán lên cho dân làng biết, mọi người đến và trong đó đương nhiên không thể vắng Tây Môn Khánh cùng bà mai. Kế hoạch đạt thành Tây Môn nhanh chóng kêu người chôn cất để “hủy thi diệt tích”, sẵn có Hà Cửu Khúc lão bá chuyên nghề mai táng nên Tầm Phò gọi lão để lo ma chay cho Đại Lang. Hà lão bá ấy đã quen nhìn tử thi nên vừa nhìn sơ qua đã biết Đại Lang chết vì thuốc độc, ông muốn chờ huyện quan xuống để khám nghiệm nhưng bị Tây Môn Khánh uy hiếp phải đành im lặng, nhưng ông âm thầm cắt lấy ngón tay út của Đại Lang để đợi Võ Tòng về làm chứng cứ.
Rồi cũng đến ngày Võ Tòng quay trở về gia nội, bước đến trước gia môn thì chàng thấy cả một màu tang trắng bao trùm, đèn tang đã được treo lên, cửa thì đóng kín làm cho xung quanh phản lên không khí ảm đạm, mắt chàng mấp máy liên hồi như báo hiệu có điều không hay xảy đến. Đập cửa dồn dập gọi người nhưng không ai ra mở cửa, bên trong Phan Kim Liên đang ăn diện thật đẹp và sang trọng thấy em chồng về nàng đành nhanh chóng thay đồ tang chế để che mắt Nhị Lang, mở cửa đón em chồng nàng nhanh chóng dùng nước mắt cá sấu để tỏ ra mình đau lòng vì cái chết của chồng. Tin tưởng tẩu nương thương anh nên không nghi ngờ gì nữa, chàng mời đại tẩu về khuê phòng nghỉ ngơi còn mình sẽ canh chừng nhang khói. Ngồi thiếp đi bên cạnh bàn thờ đại ca, trong giấc mơ chập chờn Võ Tòng thấy bóng dáng anh mình trở về từ cõi u minh, niềm xúc cảm dâng lên cao muốn ôm lấy người anh nhưng chỉ là ảnh ảo nên không tài nào tiếp cận được. Trong giấc mộng Võ Đại Lang kể rõ nỗi oan ức của mình. Tỉnh cơn mê cũng là lúc Hà Cửu Khúc tìm đến Võ Tòng để đưa ra chứng cứ là ngón tay út của Đại Lang đã đen màu do thuốc độc. Sau đó thì con gái của Hà lão bá là Hà Cẩm Tú đã dụ bà mai Mảnh Tầm Phò đến, bị Võ Tòng dùng đao kề cổ nên mọi tội ác của Tây Môn Khánh cùng Phan Kim Liên đã bị bà khai hết.
Tâm can quặn thắt vì người anh bị chết oan, muốn lập tức bóp chết đôi gian phu gian phụ kia, nhưng lại bị cha con Cẩm Tú cản bước với lý do “Quân tử trả thù mười năm chưa muộn”, Cẩm Tú ngỏ lời đền ân người giết mãnh hổ cứu dân như lời nguyện xưa đã hứa với lòng. Nhưng lòng vẫn không màng đến ái tình khi lửa căm giận đang sục sôi, giã từ Hà lão bá cùng Cẩm Tú, chàng cất bước đến dinh Tây Môn để tìm giết kẻ gieo rắc tang tóc cho gia môn.
Nơi dinh nội, Tây Môn Khánh cùng Phan Kim Liên vẫn ái ái ân ân, chàng chàng thiếp thiếp, ngả nghiêng bên men rượu nên không biết tai họa đang gần đến. Lúc ấy, Mảnh Tầm Phò hớt hải chạy đến thông báo hung tin cho Tây Môn Khánh, tự tin mình là chúa tể một góc trời nên không mảy may lo sợ. Võ Tòng vừa đến hỏi tội, chỉ với một vài đường gươm chàng đã lấy được mạng của Tây Môn gia. Còn phần Phan Kim Liên phút cuối đời, nàng khóc - giọt nước mắt chân thật từ tận đáy lòng mình, nàng khóc cho số phận cánh hoa bị vùi dập giữa dòng đời, nàng khóc thương cho tấm lòng yêu mà chẳng được yêu... Muốn giết nàng để trả thù cho anh nhưng đối với một mảnh hồng nhan bạc phận chàng cũng không nỡ xuống tay. Nhưng cuối cùng Kim Liên lại muốn giết Võ Tòng để cùng chung lối xuống âm ti, vì tự vệ Kim Liên cũng chết dưới lưỡi gươm của Võ Tòng, kết thúc một kiếp hoa...
Người kể: ~kimngann~