Trảm Trịnh Ân
Thể loại: Tuồn Cổ
Nguồn: Cải lương việt nam
Diễn viên:
- Tài Linh: Hàn Tố Mai
- Vũ Linh: Triệu Khuôn Dẫn
- Thanh Tòng: Trịnh Ân
- Lệ Thuỷ: Đào Tam Xuân
- ...............................
- Xem video
- Hình ảnh
- Nội dung
Trên đường về kinh thành Trịnh Ân thấy đằng xa bóng chiếc long xa phụng tán của thiên tử ông mừng rỡ vì ngỡ đó anh mình, ông liền khuynh thân quỳ bái mừng lệnh quân vương, nhưng không ngờ người ngự long xa lại là Hàn Phụng - là hoàng thúc của hoàng hậu Hàn Tố Mai, vì tánh tình ngạo mạn muốn ra oai nên không nể kiêng mà hoàng thúc còn giã ơn khi Nam Vương hầu bái. Trịnh Ân biết chuyện liền nổi trận lôi đình và ra tay đánh ông hoàng thúc trọng thương.
Vốn là kẻ ỷ quyền ỷ thế nên Hàn Phụng vào hậu cung kể lể với cháu gái mình là Hàn Tố Mai (kể một chút về Hàn thị: nàng dung mạo xinh đẹp sống ở thanh lâu bán lời ca tiếng hát cho người, một hôm Triệu Khuôn Dẫn vi hành vào tửu quán gặp được Hàn thị Tố Mai. Ái sắc hương cùng ngón đàn hay tuyệt của nàng, Triệu Vương muốn cùng nàng nên duyên cầm sắc, rước nàng vào cung phong tước chiêu vương).
Trở lại: Hàn Phụng kể lể với Tố Mai rằng Trịnh Ân không nể mặt hoàng thúc mà ra đánh ông. Tố Mai là chánh hậu nên cũng biết phải trái, biết rằng là do thương chú nên mới để chú tự ý lấy long xa phụng tán nhàn du nên nàng nói rõ là lỗi này do ông, không chịu nhận phần thiệt về mình ông đã thêm điều đặt chuyện rằng Nam Vương buông lời phỉ báng Tố Mai là hạng thanh lâu kỹ nữ “mài sừng cho lắm cũng là trâu”, không xứng đáng làm mẫu nhi thiên hạ. Bị chạm vào lòng tự ái Hàn Tố Mai liền quên sạch trước đây một khắc nàng từng khuyên Hàn Phụng dẹp bỏ hiềm khích. Thù hận là một con rắn độc, kéo nàng vào bóng tối vô tận, nỗi khao khát trả thù ngay lập tức khiến lý trí của nàng càng lệch đường ray. Thế rồi “Trịnh Ân, ta chưa hài tội tên bán dầu thô lỗ, mi chán đời muốn tận số mới chạm nhau. Giữa hoàng cung ta thề nguyện có thiên cao. Nếu Hàn Tố Mai vẫn kiêu sa với vóc ngọc thân đào. Thì mày liễu thay gươm bén, mắt ngọc thế đao vàng, giữa ải quan vào lúc canh tàn, đầu Trịnh Ân theo máu tràn rơi rụng". Nghe tin Triệu Khuôn Dẫn sắp về cung, Tố Mai toan quyên sinh.... cho Khuôn Dẫn thấy. Nhìn ái phi mình hết lòng yêu thương giọt ngọc tuôn dòng, lòng Tống vương như kim châm muối xát. Tống vương hết lời phân bày chuyện xử hòa giữa Hàn Phụng cùng Trịnh Ân. “Một khắc xuân tiêu đáng giá ngàn vàng” người ngọc đang ở cạnh bên, Tống vương tâm trí nào mà lo nghĩ chuyện khác, liền muốn cùng Tố Mai ca hát vui say. Thừa lúc Tống vương túy tửu, Hàn Tố Mai mạo chiếu mượn oai trời, cầm tay vua đóng ấn truyền trảm thủ Nhữ Nam Vương Trịnh Ân. Hàn Tố Mai từng thốt lời thề “mày liễu thay gươm bén, mắt ngọc thế đao vàng. Giữa ải quan vào lúc canh tàn, đầu Trịnh Ân theo máu tràn rơi rụng”.
Tin Trịnh Ân bị gia hình lan truyền khắp cả nước. Đau lòng vì chồng bị giết oan, xót dạ vì nghĩa kim bằng nên Cao Hiền Hầu cùng Đào Tam Xuân cùng về trào ca hỏi rõ mọi chuyện. Do thương yêu Hàn thị nên Khuôn Dẫn luôn bênh vực nàng, không chịu ra lệnh triệu Hàn Tố Mai nhập điện. Khuôn Dẫn lén quay về hậu cung báo tin cho Hàn nương. Biết chuyện đã dở lỡ Tố Mai lo lắng vì Tam Xuân đến nơi báo phu cừu. Dù rằng biết vợ mình có lỗi nhưng vì thương nàng, Triệu Vương vẫn lo sợ người yêu bị giết. Ngoài cung tiếng Đào Tam Xuân cùng ba quân hò reo chuẩn bị kéo vào hậu cung hỏi tội Tố Mai. Không muốn xa người vợ thương vợ quý nên Khuôn Dẫn để Hàn nương ẩn nấp ở long sàng vì nghĩ sẽ không ai dám mạo phạm đến long thể. Nhưng Cao Hoài Đức và Đào Tam Xuân dụng kế rằng Đào Tam Xuân đã bỏ qua oán cừu hồi quy và sẽ không về trào nữa và bảo rằng trên trời có điềm lạ mời hoàng thượng ra xem luận bàn. Trúng kế Triệu Vương rời long sàng thì lúc ấy Đào nương vào đến bắt giữ Hàn Tố Mai. Không thể trốn chạy được nữa thôi thì “Tố Mai lụy hồng nhan, Đào thị thỏa căm hờn. Phần số cam đành kẻ ở người đi, hẹn nhau kiếp lai sinh đôi hồn trao tơ ái. Thầm thương xót quân vương đêm ngày sầu tê tái. Xin tha thứ tội tình Hàn thị hại hiền nhân.” Giữa cung chương Tố Mai nhận mọi tội lỗi, máu hận bùng sôi Đào Tam Xuân ra lệnh giải nàng đến pháp trường lập bàn hương án và xử nàng án lăng trì để tế vong linh Trịnh Ân.
Người kể: ~Kimngann~