Lung linh cung

Trăm Năm Tình Lỡ

Thể loại: Xã Hội

Nguồn: Zing TV

 

Diễn viên:

- Tài Linh – Ngọc Mai

- Vũ Linh – Hiếu

- Dương Thanh – Bằng

- Thoại Miêu – Chi hai

- ..........................

  • Xem video
  • Hình ảnh
  • Nội dung
Ngọc Mai – một tiểu thư xinh đẹp, giàu có, trí thức nhưng cô lại phải lòng anh dân phu nghèo làm thuê cho đồn điền cà phê của cha mình. Có thể nói tình yêu Mai dành cho Hiếu là một tình yêu bất chấp, vì anh mà một cô tiểu thư có thể trèo tường, leo cửa sổ, chui hàng rào, trèo lên cây để chờ chàng, cắt mái tóc xanh thề nguyền trọn đời chung thủy, thậm chí cãi lại lời cha mình. Và tấm chân tình đó đã làm Hiếu cảm động mà chấp nhận bên cô cho dù có bị cha Mai cấm đoán. Anh thề chỉ rời xa Mai khi cô bỏ anh trước.
 

Yêu nhau là thế, nhưng làm sao có thể vượt qua được định kiến sang hèn, môn đăng hộ đối của thời phong kiến xưa. Và đặc biệt gia đình Mai đang muốn ép cô lấy Bằng – một công tử giàu sang ở Sài Gòn. Mặc dù Mai đã khéo léo từ chối nhưng Bằng vẫn rất yêu Mai. Không muốn Mai đau khổ, anh và chị Hai (người làm nhưng rất thương Mai) đã giúp đỡ cho hai người bỏ trốn.

 

Người tính không qua trời tính, đêm đó vì cứu cha Mai mà Bằng đã lỡ tay giết chết thầy cai. Lợi dụng việc này cha Mai đổ tội cho Hiếu là kẻ giết người và ra điều kiện Mai phải bằng lòng kết hôn với Bằng thì ông sẽ tha cho Hiếu. Mai biết làm sao trong hoàn cảnh này, nên cô chọn thà sanh ly để người yêu được sanh tồn. Mai vào gặp Hiếu lần sau cuối trước khi cô theo chồng, cô nói hết mọi chuyện cho Hiếu và nguyện trao tấm băng trinh cho người yêu “sống không được bên nhau nhưng mình vẫn là của nhau mãi mãi”.

 

Mười tám năm sau, một lần nữa chính Hiếu là người đã cứu và hiến máu mình cho Bằng. Mai gặp lại Hiếu trong hoàn cảnh ngỡ ngàng với một hình hài xơ xác, cô đâu biết rằng năm xưa cha mình không hề tha cho anh và Hiếu đã phải ngồi tù mười tám năm dài đau khổ. Biết mình không thể qua khỏi Bằng đã nói tất cả chuyện xưa cho Mai biết và mong cô cho con biết sự thật về cha ruột của nó. Mai đau xót đến uất nghẹn, cô vừa thương xót cho người xưa, giờ biết được người mình luôn biết ơn kính trọng lại là người đã hại mình năm xưa.

 

Mai quyết định nói ra sự thật để mong bù đắp lại cho Hiếu nhưng anh vì muốn con phải sống hạnh phúc không phải mặc cảm vì có người cha tù tội nên anh không cho Mai nói ra. Và ông chấp nhận cô đơn để con mình yên lành hạnh phúc.

 

Gia đình bên vợ hiểu lầm mối quan hệ của Mai và Hiếu, thêm vào bạn gái của con trai lại vu oan cho Hiếu có hành vi không tốt với mình làm cho con phải đánh cha. Nhưng ông vẫn quyết im lặng không nói ra sự thật, ông bỏ ra đi cùng với những lời sỉ nhục của chính đứa con trai của mình. Mai không thể im lặng được nữa, cô nói ra sự thật cho con trai biết. Nhưng tất cả đã quá muộn màng, Hiếu bị tai nạn giao thông và ra đi mãi mãi.

 

Xem tuồng này không thể nào cầm được nước mắt. Nỗi đau thương đã được đưa lên đỉnh điểm mặc dù cho hai người hạnh phúc cũng có sao đâu. Đúng là TRĂM NĂM TÌNH LỠ.

 

“Nước mắt còn rơi hoài, đời mãi còn đắng cay, tình không phai mà dang dở, lời yêu thương sao nức nở, đến bao giờ mình mới được gần nhau, cho nhau tất cả để rồi chia xa”.

Người kể: ~skythanh83~

VIDEO CÙNG ALBUM KHÁC >
ALBUM VIDEO KHÁC >

Vị Đắng Đời Cha

Tiếng đờn ai oán, dìu dặt vọng về trong đêm thanh vắng. Tiếng đờn vừa lạ vừa quen, đưa hồn về miền ký ức xa xưa...

Vị Đắng Cuộc Đời

Vợ chồng Hùng và Hậu tuy nghèo nhưng sống rất tình nghĩa. Không còn cha mẹ bà con thân thuộc, anh chị xem Dũng như một đứa...

Vầng Trăng Trong Mưa

Sinh con và nuôi dạy con từ bé đến lúc trưởng thành, cha mẹ nào không muốn con mình có một cuộc sống đủ đầy hạnh phúc,...

Nước Suối Trường Sinh

Tù trưởng bộ lạc Hà Sơn – Kha Lân luôn lấy chinh chiếm làm niềm vui. Mọi chuyện bắt đầu từ khi ông cưới Y Miên –...

Như Núi Thái Sơn

"Uống nước nhớ nguồn, làm con phải hiếu. Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.”   Không...

Ngôi Nhà Mơ Ước

Ngọc là con gái trong một gia đình khá giả, vì yêu Tâm nên cô từ chối cùng mẹ qua nước ngoài định cư. Nhưng ngờ đâu...

Mẹ

"Mẹ” - chỉ một từ thôi, một từ ngắn ngủi vỏn vẹn có hai chữ cái, nhưng lạ lùng thay, nó lại chứa đựng không biết...