Trả Nợ Mạnh Thường Quân
Thể loại: Tuồng Cổ
Nguồn: blueoceanmusiconline
Diễn viên:
- Tài Linh: Hồ Thái Mỹ
- Vũ Linh: Phùng Hoan
- Linh Tâm: Mạnh Thường Quân
- Thanh Ngân: Quyên Chi
- .................
- Xem video
- Hình ảnh
- Nội dung
Hôm nay cũng như những ngày khác, Hồ Thái Mỹ vẫn đàn, vẫn hát giúp khách đường xa tạm quên đi những phiền muộn, mệt mỏi. Non nước hữu tình hòa cùng giọng hát tiếng đàn trên lầu cao tạo nên bức tranh tuyệt mỹ. Bỗng xuất hiện ba tên cuồng ngông, đã bảy phần say ba phần xỉn muốn dùng tay phàm vén mây tương kiến tiên nữ chốn bồng lai làm náo loạn cả tửu quán.
Phùng Hoan một võ phu gàn dở, chẳng nghĩ thế gian không màng chuyện đời. Đối với chàng, trời đất bao la đâu đâu cũng là nhà, bên cạnh chỉ cần có nàng “nữ nhi hồng” Phùng Hoan chẳng cần gì hơn nữa. Nay thấy chuyện bất bình liền ra tay tương trợ, đánh ba tên cường hào chạy bán sống bán chết.
Tâm hồn Phùng Hoan như chim đại bàng bị tên, mà người xạ tiễn lại là Hồ Thái Mỹ. Nhưng sợi dây ái tình không đủ sức trói chân du tử, lúc tình đang nồng hương đang thắm, nửa đêm canh ba Phùng Hoan không từ mà biệt. Thái Mỹ như rơi xuống vực sâu không đáy, nàng khóc đến cạn dòng nước mắt.
Cứ ngỡ vĩnh viễn sẽ không gặp lại nhau, cư nhiên Phùng Hoan cứ thế xuất hiện trước mặt nàng, vẫn dáng vẻ bất cần đời, cũng gương mặt ngông nghênh tự đại. Chàng vẫn chỉ là tên võ phu tầm thương nhưng nàng – Hồ Thái Mỹ nay đã trở thành tướng quốc phu nhân, người đẹp được Mạnh Thường Quân hết lòng yêu chiều, xem như trân châu kỳ bảo nâng niu trong tay.
Nói một chút về Mạnh Thường Quân tên thật là Điền Văn – tướng quốc nước Tề là cánh tay đắc lực của vua Tề, trung can nghĩa đảm, giàu lòng nghĩa hiệp, thích chiêu hiền đãi sĩ. Trong phủ tướng quốc có đến ba ngàn tay kiếm và Phùng Hoan chính là một trong số đó.
Bất ngờ, mặt đối mặt tại nơi đây, nơi mà Phùng Hoan nghĩ không bao giờ Thái Mỹ có thể đặt chân đến. Một đoạn ký ức không mong muốn như sống lại bởi vì thẹn quá hóa giận, hay là ghen tức lời Phùng Hoan thốt ra như có gai nhọn, từng chữ, từng câu đâm vào da, vào thịt, vào tim Thái Mỹ nhức buốt. Nàng ca kỹ Thái Mỹ chỉ muốn làm vợ thương chồng, sống một cuộc đời an bình bên bến Tương Ninh, nhưng Phùng Hoan đã nhẫn tâm bóp nát ước mơ ấy. Đã thế, nàng đành rẽ sang một hướng khác, tìm cho mình cuộc sống vinh hoa phú quý thì có gì là sai, Phùng Hoan lại ngăn đường chặn lối.
Nàng tiến chàng không cho, nàng lùi chàng không chịu. Chính Phùng Hoan đã ép nàng vào chân tường buộc lòng Thái Mỹ phải phản kháng.
Nghe được câu chuyện của cả hai, Từ Kiển Đạt liền chớp lấy thời cơ, hắn trước giờ xem Phùng Hoan là gai trong mắt, suy tính trăm mưu ngàn kế cũng không loại được Phùng Hoan. Từ Kiển Đạt thuận nước đẩy thuyền, dùng chiêu khích tướng khiến Thái Mỹ tìm cách đuổi Phùng Hoan đi.
Ngày xưa giọt lệ Đắc Kỷ xui khiến Trụ Vương mổ tim Tỷ Cang, tru di ba họ nhà Hoàng Phi Hổ, thì ngày nay, chỉ với một nụ cười của nàng Thái Mỹ sẽ khiến Mạnh Thường Quân chẳng đắn đo đuổi Phùng Hoan khỏi phủ tướng quốc. “Mỹ nhân kế” chiêu xưa mà đắc dụng.
Không lâu sau, Mạnh Thường Quân bị Từ Kiển Đạt hãm hại, bị vua Tề cắt chức, đợi ngày gia hình. Thúc Lão – thầy của Mạnh Thường Quân khẩn cầu Phùng Hoan ra tay tương cứu. Phùng Hoan vì cái nghĩa năm xưa Mạnh Thường Quân đối đãi một mình cướp xe tù. Từ Kiển Đạt cho quân lính lục soát quyết bắt cho được Mạnh Thường Quân. Thái Mỹ ngăn cản, hắn đã xuống tay tàn độc khiến Thái Mỹ đui mù vĩnh viễn.
Lúc Từ Kiển Đạt tìm được Mạnh Thường Quân cũng là lúc Thúc Lão mang thánh chỉ của vua Tề, phục hồi phẩm quan cho Mạnh Thường Quân, và đem Từ Kiển Đạt xử tội hãm hại trung thần.
Thời chiến quốc vẫn chưa bình ổn, đất nước vẫn còn trong cảnh lầm than. Lần nữa Phùng Hoan theo Mạnh Thường Quân vung gươm dẹp bạo. Sau bao trắc trở, sóng gió giờ đây Thái Mỹ cùng Phùng Hoan đã có thể bình tâm nói chuyện cùng nhau. Thái Mỹ sẽ trở về bến Tương Ninh, mong rằng ngày đất nước thanh bình buổi sum vầy có nhau.
Người kể: ~3mtl~