Lung linh cung

Tìm Nhau

Thể loại: Xã Hội

 

Diễn viên:

- Tài Linh: Lệ Thanh

- Minh Phụng: Vũ Hải

- Hoài Thanh: Tài

- Hồng Nga: bà Mai

- ......................

  • Xem video
  • Hình ảnh
  • Nội dung
Tình mẫu tử thiêng liêng. Chỉ những ai rứt ruột sinh con ra mới hiểu được nỗi lòng người mẹ. Chỉ cần thấy con vui, con khỏe cũng đủ làm mẹ mỉm cười, vơi bớt đi bao nỗi âu lo, nhọc nhằn. Nhưng chính người mẹ ấy cũng có thể hóa điên, hóa dại khi mất đi đứa con mình yêu quý nhất, lại là chính đứa con của một tình yêu đầu đời đẹp như những trang tiểu thuyết.
 

Lệ Thanh là một bông hoa diễm kiều ở phố núi mù sương, dù quê hương cô ở mãi tận dòng sông Tiền đầy ắp phù sa. Vì gia cảnh quá nghèo, chồng mất sớm, lại đông con, bà Hai Huệ đành phải dứt lòng cho đi cô con gái Lệ Thanh của mình từ lúc cô còn thơ ấu, khi dì Năm lên Đà Lạt lập nghiệp. Năm tháng dần trôi, cô lớn lên ở cái xứ mà sương mù quanh năm lãng đãng giăng mắc ven sườn thông. Cô sống giản dị, đẹp người đẹp nết, yêu màu áo tím, yêu cánh bướm trắng dập dờn trên những khóm hoa mua. Được biết bao chàng trai theo đuổi nhưng trái tim cô đã trót trao về Vũ Hải, một chàng trai sông Hậu hiền lành tốt bụng, cùng yêu những cánh lan rừng đơn sơ mộc mạc nhưng mạnh mẽ y như cô. Gặp và yêu nhau bên dòng suối êm như ru, bên tiếng thông reo trầm bổng, tình yêu của hai người đẹp như một bức tranh dệt đầy thơ nhạc.

 

Trong khi đó Nguyễn Tài, cháu ông thị trưởng Đà Lạt, cũng là một trong những người theo đuổi Lệ Thanh. Nhưng khác những người khác ở chỗ, Tài có tiền và cũng lắm thủ đoạn. Hắn mua chuộc dì Năm bằng lời hứa bạc tiền khiến bà ta mờ mắt đồng ý gả Lệ Thanh cho hắn. Đồng thời hắn cho người sắp xếp một tai nạn giao thông hại Hải đến thương tật, gương mặt biến hình dị dạng.

 

Trước sự biến mất của Hải không một lời giải thích, thêm bị dì Năm ép gả, Lệ Thanh đành phải chấp nhận làm vợ Nguyễn Tài. Ngày cô mặc áo cưới bước lên xe hoa, khóe mắt buồn u uẩn. Trong vòng tay của người chồng mới cưới mà mắt cô vẫn dõi theo về triền thông ngày nào nơi Hải vẫn thường bắt bướm trắng tặng cô.

 

Cướp được Lệ Thanh nhưng Nguyễn Tài không thể nào cướp được trái tim của cô. Rồi bé Thảo ra đời, nhưng Tài thừa biết đứa bé không phải là con hắn và Lệ Thanh vẫn còn yêu Hải tha thiết nên đem lòng thù hận và lén mướn người bắt cóc, âm mưu thủ tiêu bé Thảo rồi đổ cho cô tội giết con. Còn gì đau đớn hơn khi mất đi đứa con còn quá bé bỏng, Lệ Thanh lần theo dấu vết ra đến bờ suối nhưng tất cả những gì còn lại của con chỉ là một chiếc khăn đẫm máu.

 

Lệ Thanh bỏ về quê. Nguyễn Tài cho người tìm khắp Đà Lạt nhưng không thấy, nên đã giở thủ đoạn ép dì Năm phải về quê tìm cô, thuyết phục cô quay về với hắn. Lại một lần nữa mờ mắt bởi đồng tiền nên dì Năm đồng ý. Nhưng Lệ Thanh nhất quyết cự tuyệt. Bà ta trở mặt, vu cáo Lệ Thanh giết con trước mặt mẹ cô. Quá bất ngờ, mẹ cô hoang mang hỏi lại đó có phải là sự thật không, khiến trời đất như sụp đổ trước mặt Lệ Thanh. Mất đi đứa con bé bỏng, cô chỉ còn bám víu vào một sợi dây cuối cùng là sự tin tưởng của mẹ. Vậy mà... Cô đau đớn bỏ chạy trong cơn điên loạn.

 

Hơn hai mươi năm trôi qua. Hạnh giờ đây đã là một cô gái hiếu thảo, sắp bước vào ngưỡng cửa đại học. Nhưng trong lòng cô không một phút nào yên khi nỗi nghi ngờ về thân phận con nuôi của mình ngày một lớn, nhất là kể từ ngày cha mẹ ly dị. Trong những giấc mộng, cô đã thấy hình ảnh người mẹ ruột rách rưới, lang thang. Cô van nài ông Hiếu, cha cô, cho cô biết sự thật. Và câu chuyện đã được hé mở. Năm xưa, sau khi ông Ba Ngạc nhận tiền từ Nguyễn Tài, ông không nỡ thủ tiêu đứa bé nên đã đem đến gia đình thầy giáo Hiếu nhờ nuôi, lấy lý do đó là con của một người vì quá nghèo mà phải cho đi núm ruột của mình.

 

Hạnh tức tốc lên Đà Lạt tìm ông Ba Ngạc, giờ đây là một người sửa xe già bên đường. Thì ra năm xưa ông đã hành động như vậy vì lòng nhân. Nếu ông không nhận việc đó, Nguyễn Tài sẽ giao cho một người khác và đứa bé sẽ khó lòng sống sót. Nhưng lương tâm ông vẫn dày vò khôn nguôi nên khi gặp Hạnh, ông đã dối cô rằng ông Ba Ngạc đã chết. Tuy nhiên, Hạnh vẫn còn may mắn khi được ông tiết lộ về quê quán của mẹ cô. Cô đã tìm về tận Mỹ Tho, gặp ngoại. Hai bà cháu vui mừng nhận nhau trong nước mắt.

 

Trong khi đó, Lệ Thanh bao nhiêu năm qua vẫn như điên như dại, ngày ngày lang thang khắp nơi tìm con. Ôm giỏ lát trong tay cô cũng ngỡ là con và hát ru nó bằng những lời dịu ngọt. Tình cờ trong một đêm mưa gió, Hải bắt gặp cô ngồi bên vệ đường. Tỏ lòng trắc ẩn với người đàn bà tâm thần có đôi mắt giống hệt cô gái bán hoa yêu lan rừng, người yêu anh năm nào, Hải mới hay đó chính thật là Lệ Thanh. Cô cũng như nhớ ra điều gì khi lần lượt những cái tên, những hình ảnh thân thuộc năm xưa được nhắc đến. Đà Lạt, đồi thông, lan rừng, dòng suối, rồi cuối cùng là cái tên... Hải. Cô vỡ òa trong nhạt nhòa ký ức. Nhưng rồi hình ảnh bé Thảo hiện ra, cô lẩm nhẩm “bé Thảo con của thầy giáo Hải" rồi lại đau đớn bỏ chạy dưới cơn mưa.

 

Lệ Thanh được dẫn về nhà, nhưng cô vẫn điên điên tỉnh tỉnh, không nhận ra đứa con của mình giờ đây đã lớn thành một thiếu nữ. Tuy vậy cô vẫn nhớ tới ngày giỗ ba. Hình hài rũ rượi, tóc tai rối bời, quần áo dơ bẩn, nhưng cô vẫn đủ tỉnh để thắp nén nhang “Ba ơi, con về cúng ba. Con hổng có tiền, con xin người ta được đồng nào, con để dành mua mấy trái cam sành này về cúng ba”. Nghe vậy ai mà cầm được nước mắt? Thảo xót xa nhìn người mẹ điên dại hơn hai mươi năm qua lang thang khắp nơi tìm mình. Cô muốn bù đắp cho mẹ, vì công sinh thành, tình thương yêu vô điều kiện của mẹ bấy lâu nay dành cho cô.

 

Sau gần một năm điều trị và nhờ tình thương của con như tiếp thêm sức mạnh, Lệ Thanh đã dần hồi phục. Hai mẹ con giờ đây đã có những phút vui sum vầy, những buổi chiều cùng ngồi thủ thỉ tâm tình bên nhau. Hải vẫn tới lui theo dõi bệnh tình nhưng không bao giờ cho Lệ Thanh gặp mặt. Anh chỉ âm thầm đem những cành lan đến làm đẹp thêm cho căn phòng của cô.

 

Nguyễn Tài vẫn như một bóng ma đeo bám cuộc đời Lệ Thanh. Năm xưa khi Lệ Thanh bỏ đi, hắn đã về Sài Gòn cưới vợ khác, chính là người tham sang phụ khó đã bỏ thầy giáo Hiếu. Vì thế hắn cũng chính là dượng ghẻ của Thảo. Còn giờ đây, hắn định bắt Thảo về để mẹ nuôi của Thảo ép gả cho một Việt kiều. Giữa lúc giằng co, may sao Hải xuất hiện, can ngăn kịp thời. Tài bỏ đi, nhưng để lại trong Thảo nỗi hoang mang vì hắn nhận là cha ruột của cô.

 

Cuối cùng thì cũng đến ngày Lệ Thanh bình phục. Thảo đón cô về sum họp với gia đình trong ngày sinh nhật. Còn Hải, anh đã đến cùng với cành lan rừng như năm nào. Nhưng giờ đây, sao vẫn như có một thứ hàng rào vô hình nào đó dựng lên giữa hai người. Cô thì mang mặc cảm của một kẻ phụ tình. Có lẽ thời gian qua anh bỏ công chăm sóc chỉ vì tội nghiệp một người điên? Rồi nỗi lo sợ anh có thể đột nhiên biến mất như năm nào. Còn anh thì mặc cảm về một hình hài không còn nguyên vẹn, dù bao năm qua anh vẫn khao khát có được hạnh phúc bên cô nhưng hôm nay thấy cô lộng lẫy dù đã ở cái tuổi ngoài bốn mươi, anh bỗng trở nên do dự.

 

Nhưng… những người yêu nhau, dù thời gian có qua đi, dù trải qua bao nhiêu bể dâu, nhưng vốn dĩ họ đã là của nhau nên sẽ thuộc về nhau. Lệ Thanh chính thức công nhận Vũ Hải là cha ruột của Thảo, cũng như ngụ ý chấp nhận Hải trở về trong cuộc đời mình vì trong trái tim cô luôn có hình bóng của anh.

 

Nguyễn Tài một lần nữa xuất hiện quyết bắt đi Thảo nhưng chú Ba Ngạc đến kịp thời, làm nhân chứng kể hết sự tình ngày nào. Những hận thù, âm mưu xảo quyệt của Tài bị phơi bày, hắn trở nên điên loạn lao đi, như một cái giá phải trả cho những năm tháng u tối vừa qua của Lệ Thanh.

 

Giông tố đã qua, từ nay Thảo sẽ được sống trong tình thương của ngoại, của ba mẹ đủ đầy, và cả của người ba nuôi nhân hậu.

 

Tìm Nhau là câu chuyện của một người mẹ điên dại đi tìm con, của người con hiếu thảo đi tìm mẹ, của những người yêu nặng tình đi tìm nhau. Dẫu có muộn màng, nhưng cuối cùng họ cũng đã tìm thấy nhau.

 

“Yêu nhau, cho nhau một phút ái ân

Đêm sâu đậm khúc lãng du

Giọt nước mắt biệt ly

Giờ ấm áp buồn vui

Ấm đôi vai gầy

Mộng ta sum vầy.”

Người kể: ~MuaBui~

VIDEO CÙNG ALBUM KHÁC >
ALBUM VIDEO KHÁC >

Vị Đắng Đời Cha

Tiếng đờn ai oán, dìu dặt vọng về trong đêm thanh vắng. Tiếng đờn vừa lạ vừa quen, đưa hồn về miền ký ức xa xưa...

Vị Đắng Cuộc Đời

Vợ chồng Hùng và Hậu tuy nghèo nhưng sống rất tình nghĩa. Không còn cha mẹ bà con thân thuộc, anh chị xem Dũng như một đứa...

Vầng Trăng Trong Mưa

Sinh con và nuôi dạy con từ bé đến lúc trưởng thành, cha mẹ nào không muốn con mình có một cuộc sống đủ đầy hạnh phúc,...

Nước Suối Trường Sinh

Tù trưởng bộ lạc Hà Sơn – Kha Lân luôn lấy chinh chiếm làm niềm vui. Mọi chuyện bắt đầu từ khi ông cưới Y Miên –...

Như Núi Thái Sơn

"Uống nước nhớ nguồn, làm con phải hiếu. Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.”   Không...

Ngôi Nhà Mơ Ước

Ngọc là con gái trong một gia đình khá giả, vì yêu Tâm nên cô từ chối cùng mẹ qua nước ngoài định cư. Nhưng ngờ đâu...

Mẹ

"Mẹ” - chỉ một từ thôi, một từ ngắn ngủi vỏn vẹn có hai chữ cái, nhưng lạ lùng thay, nó lại chứa đựng không biết...