Thần Nữ dâng Ngũ Linh Kỳ
Thể loại: Tuồng Cổ
Nguồn: Cải Lương Việt Nam
Diễn viên:
- Tài Linh: Thần Nữ
- Vũ Linh: Tiết Ứng Luông
- Lệ Thủy: Phàn Lê Huê
- Thanh Tòng: Tiết Đinh San
- ...........................
- Xem video
- Hình ảnh
- Nội dung
Tây Liêu đem quân quấy nhiễu cõi bờ. Phàn Lê Huê giữ chức nguyên soái lãnh ấn xuất chinh phạt Liêu. Tùy tướng đi theo gồm có Điêu Nguyệt Nga, Kim Liên, Đậu Nhứt Hổ, Tần Hớn.
Điêu Nguyệt Nga xin lập công đầu lãnh binh xuất chiến nhưng bị trúng bửu tán của Ô Lợi Hắc thọ trọng thương, nhờ có linh đơn của Phàn Lê Huê mới bảo toàn tính mạng. Mới trận đầu, binh Đường đã thua trận, sợ lòng quân hoang mang, sĩ khí suy giảm. Phàn Lê Huê truyền phân chia quân binh phủ vây bốn phía, diệt trừ Ô Lợi Hắc. Nhưng điềm trời xui khiến, tiền quân chưa tiến bước, gió tạt ngã đại kỳ, e điềm trời báo chuyện chẳng lành Lê Huê truyền án binh bất động.
Bấy giờ Tiết Ứng Luông là Bạch Long Tử đầu thai chuyển kiếp - trước kia là thủ lĩnh Ngọc Túy lãnh, sau bị Phàn Lê Huê thu phục, nhận làm dưỡng tử. Chàng Tiết Ứng Luông tuổi trẻ, hiếu thắng, một hai cầu xin Phàn Lê Huê cho lãnh binh xuất trận.
Phàn Lê Huê đoán trước, Tiết Ứng Luông cầm quân chỉ hao binh tổn tướng, quân lệnh như núi bà truyền án binh bất động. Chàng Ứng Luông tức giận anh hùng không có đất dụng võ, tự ý cãi quân lệnh cùng Tổng Kỳ – tùy tùng thân tín dẫn quân xuất trận. Tiết Ứng Luông không phải là đối thủ của Ô Lợi Hắc, chàng bị thọ khốn tại Phụng Hoàng San.
Nơi thủy giới Bích Phụng công nương mỹ danh Thần Nữ nhan sắc diễm mỹ tuyệt luân, phép thuật cũng cao cường không thua gì Phàn Lê Huê, biết được tình lang đang gặp nạn cốc khẩu khổ thân. Thần Nữ nóng lòng lai đáo dương trần, trước cứu người thương sau sẽ cùng chàng nên duyên can lệ.
Trong lúc Ứng Luông cùng Tổng Kỳ đang tìm cách hồi Đường triều, thì bị Thần Nữ đón đường ngăn cản, vì muốn thử tài Tiết gia nên nói dối mình là em gái của Ô Lợi Hắc. Tưởng gặp kẻ thù, Ứng Luông thề cửu tử nhất sinh. Ô Lợi Hắc – chàng đánh không thắng, thì làm sao địch nổi cùng nàng Thần Nữ phép thuật cao cường, đành buông thương chịu trói bắt về núi Phụng Hoàng. Tổng Kỳ thấy Ứng Luông bị bắt, liền ba mươi sáu kế tẩu vi thượng sách. Nhưng đã lọt vào Phụng Hoàng San Tổng Kỳ có cánh cũng khó bay, đành cùng chung số phận.
Thần Nữ nhờ Tổng Kỳ làm mai nàng cùng Tiết công tử. Tổng Kỳ đồng ý khi biết nàng không phải là em gái của Ô Lợi Hắc, không phải kẻ thù của Đường bang. Chàng Tiết Ứng Luông anh hùng tử khí hùng nào tử, thà chết không chịu kết giao cùng cường san. Nhờ Tổng Kỳ phân rõ lợi hại, chàng mới thuận ý. Đến lúc này Thần Nữ mới tỏ bày thân phận “thủy cung giới hải tiên Thần Nữ, vì mối thề xưa đã thấm nguyền, thiếp với chàng thất nhật hòa duyên, đây với đó là duyên tiền định”. Nghe thế lòng Ứng Luông rất đỗi vui mừng.
Tàn cơn binh biến, mà Tiết Ứng Luông vẫn bặt tăm, Phàn Lê Huê sai Tần Hớn cùng Nhứt Hổ tìm kiếm, nay gặp chàng ở chốn này, cả hai phụng lệnh Ứng Luông lập tức phản hồi quan ải. Tình mới trao, mà giờ đây phải chia xa mỗi kẻ một nơi. Người đi xốn xang mà kẻ ở lại cũng nặng sầu trong dạ.
Tiết Ứng Luông trở về phủ đường, tường thuật lại mọi chuyện, Phàn Lê Huê bắt tội cãi lệnh xuất chinh, làm di hại Đường bang là tội trọng, còn gia tăng thêm tội thứ hai tự ý trao tình đính ước hôn nhân. Hai tội không thể thứ tha, Phàn Lê Huê truyền đem Ứng Luông gia hình làm gương.
Nhứt Hổ liền đi báo tin cho Đinh San đang chuyển quân lương đến biên đình. Nghe tin Ứng Luông phạm quân lệnh, đâu thể ngơ nhìn anh hùng đoản mạng. Tiết Đinh San xông vào công môn cãi lý gỡ tội cho Ứng Luông, mà càng gỡ càng rối, rối càng thêm rối. Phàn Lê Huê quyết quân pháp bất vị thân, việc nước trước tình nhà, tội Ứng Luông dù ai có van xin cũng không lay chuyển được lòng bà đã quyết.
Quân sĩ vào báo Thần Nữ dẫn đại đội hùng binh, Phàn Lê Huê đích thân xuất trận. Nàng dâu quyết chiến cùng mẹ chồng. Cầm Ngũ Linh Kỳ trong tay Thần Nữ hô phong hoán vũ, cả Phàn Lê Huê cũng không đương cự nổi. Đậu Nhứt Hổ cùng Tần Hớn đến báo hung tin cho Thần Nữ biết ba ngày sau Tiết Ứng Luông sẽ bị trảm thủ bêu đầu, muốn chuộc tội cứu tình lang nàng cần phải dâng Ngũ Linh Kỳ.
Dù phải hy sinh tính mạng để cứu Tiết Ứng Luông, Thần Nữ cũng không may mảy suy tính thì sá gì Ngũ Linh Kỳ. Thần Nữ phục hạ trước công môn, vì thương Tiết Ứng Luông, cúi mình chịu nhục giữa ba quân, hết lời van xin khẩn cầu Phàn Lê Huê tha tội cho bạn ngọc.
“Hết hơi khẩn cầu soái gia, mà người chẳng nói thứ tha dung tình” Thần Nữ toan rút kiếm vàng loạn phá công môn cứu người thương. Lúc này chàng Ứng Luông lại dùng chiêu “vì nghĩa quên tình” giao đấu cùng Thần Nữ nhưng thật ra là đấm bóp, xoa gối cho tình nương. Nhìn Thần Nữ vì chàng mà quỳ gối van xin, lòng Ứng Lương như ai cào ai xé. Tiết Ứng Luông làm sao lấy vải thưa che mắt thánh được, nhìn qua là bà đã biết tình Ứng Luông cùng Thần Nữ sâu đậm sông cạn tình không cạn rồi, chỉ là muốn thử Thần Nữ cho rõ lòng anh thư nữ kiệt.
Thần Nữ dâng Ngũ Linh Kỳ chuộc tội Ứng Luông, có phép báu trong tay Phàn Lê Huê lo gì không trừ được Ô Lợi Hắc chinh phạt Tây Liêu. Truyền chỉnh đốn tam quân, Thần Nữ cùng Ngũ Linh Kỳ xuất trận.
Người kể: ~3mtl~