Lung linh cung

Quái Vật Động Đình Hồ

Thể loại: Tuồng Cổ

Nguồn: Cải lương Việt

 

Diễn viên:

- Tài Linh: Nhất Linh Chi

- Vũ Linh: Sơn Tùng

- Minh Vương: Sơn Khanh

- Ngân Tuấn: Sơn Bá

- ..........................

  • Xem video
  • Hình ảnh
  • Nội dung

   Thục Đế Sơn Khanh (Minh Vương) vì say mê nhan sắc người đẹp động Đình Hồ Mộng Điệp (Vân Hà) mà lầm mưu của quan Tể tướng Hoạt Đầu khiến Thục Đế trở thành quái vật kinh khiếp, và chỉ có thể trở lại thành người khi nhìn thấy mặt vợ con, nhưng sẽ trở nên điên loạn.

 

Quận chúa Nhất Linh Chi (Tài Linh) người đẹp chốn hoàng cung và hoàng tử Sơn Tùng (Vũ Linh) yêu nhau, đã được Thục Đế hạ sắc chỉ đợi ngày thành hôn. Nghe tin phụ hoàng mất tích, Sơn Tùng thắng trận tức tốc quay trở về cung. Chàng muốn phá tan bức màng bí ẩn nơi cung thẩm. Nào ngờ, cả triều đình giờ đây đã nằm trong tay của Tể tướng Hoạt Đầu, khi chàng vào cung vi thăm mẹ - hoàng hậu Mỹ Linh (Cẩm Thu) để hỏi tường mọi lẽ, thì vô tình, chàng lầm mưu của bọn ác,mà giết chết quan Thái Sử Nhất Tâm Trung – cũng chính là thân phụ của Nhất Linh Chi, ngay cả hoàng hậu cũng bị ám tiễn giết chết. Sơn Tùng có miệng mà chẳng nói nên lời, thêm Hoạt Đầu rắc tâm thêm dầu vào lửa. Khiến Linh Chi từ yêu trở thành hận, hẹn Sơn Tùng mùa đông năm sau, sẽ tìm chàng mà thanh toán nợ máu.

 

Còn Nhị điện Sơn Bá – quá u mê, ngu dốt, mơ được ngồi ngai vàng và ôm người đẹp Linh Chi trong tay, nên nghe theo lời Hoạt Đầu, đem Sơn Tùng xử trảm. May nhờ có song miêu nữ hiệp đến cướp pháp trường, Sơn Tùng mới thoát nạn.

 

Đúng mùa đông năm sau, khi tuyết vẫn còn rơi trên đỉnh Tuyết Băng sơn. Nhất Linh Chi tìm đến (hazzz nàng tìm đến trả thù, mà nhõng nhẽo thấy ớn lun hà). Sơn Tùng có giải thích thế nào, Linh Chi cũng không hiểu. Chàng quỳ xuống, quyết chết dưới tay người con gái mình yêu (chứ chàng đành lòng nào so gươm với nàng). Nhưng Linh Chi cũng làm sao xuống tay gươm cho được vì “Em vẫn yêu, và còn yêu tha thiết. Quên hận thù, oan nghiệt của ngày xưa”

 

Nhất Linh Chi và Sơn Tùng mới cầm tay nối lại cung đàn dang dở, thì Sơn Bá tìm đến, giờ hắn đã lên ngôi cửu ngũ. Sơn Bá đến, để bắt Linh Chi về làm hoàng hậu của hắn. Cũng chính tại đỉnh Tuyết Băng sơn này, mà mọi sự thật được phơi bày, khi Sơn Bá biết được lão ăn mày khùng điên kia chính là Phụ hoàng của mình, thì đôi mắt của anh đã bị Hoạt Đầu làm cho đui mù. Hắn muốn thay quân lập chủ, làm vua nước Thục và cũng không quên mục đích sắc phong Nhất Linh Chi làm hoàng hậu.

 

Bởi người ta nói “Anh hùng nan quá, mỹ nhân quan” Hoạt Đầu và Phù Thủy cũng không ngoại lệ, cả hai trở mặt nhau chỉ vì muốn giành người đẹp Linh Chi. Phù Thủy giết chết Hoạt Đầu. Song miêu nữ hiệp thì giết chết Phù Thủy, cứu nguy cho cha con nước Thục.

 

Bạch miêu – chính là Mộng Hà, đã từng là người yêu của Sơn Bá, chàng vì đắm say nhan sắc Linh Chi mà ruồng bỏ nàng. Giờ đây khi đôi mắt của Sơn Bá bị mùa lòa, Mộng Hà tình nguyện suốt đời làm đôi mắt cho chàng. Còn Mộng Điệp – chính là Hắc miêu, nàng yêu Sơn Tùng từ buổi đầu gặp gỡ nhưng biết trái tim chàng không có chỗ dành cho mình, nên Mộng Điệp “kể từ đây gốc liễu giang hồ đành phiêu bạc, một kiếp hoa tàn gởi nước mây”   

 

(Tuồng này NN diện đồ đẹp ve kiu lun ^_^_

 

Người kể: 3mtl

 

VIDEO CÙNG ALBUM KHÁC >
ALBUM VIDEO KHÁC >

Vị Đắng Đời Cha

Tiếng đờn ai oán, dìu dặt vọng về trong đêm thanh vắng. Tiếng đờn vừa lạ vừa quen, đưa hồn về miền ký ức xa xưa...

Vị Đắng Cuộc Đời

Vợ chồng Hùng và Hậu tuy nghèo nhưng sống rất tình nghĩa. Không còn cha mẹ bà con thân thuộc, anh chị xem Dũng như một đứa...

Vầng Trăng Trong Mưa

Sinh con và nuôi dạy con từ bé đến lúc trưởng thành, cha mẹ nào không muốn con mình có một cuộc sống đủ đầy hạnh phúc,...

Nước Suối Trường Sinh

Tù trưởng bộ lạc Hà Sơn – Kha Lân luôn lấy chinh chiếm làm niềm vui. Mọi chuyện bắt đầu từ khi ông cưới Y Miên –...

Như Núi Thái Sơn

"Uống nước nhớ nguồn, làm con phải hiếu. Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.”   Không...

Ngôi Nhà Mơ Ước

Ngọc là con gái trong một gia đình khá giả, vì yêu Tâm nên cô từ chối cùng mẹ qua nước ngoài định cư. Nhưng ngờ đâu...

Mẹ

"Mẹ” - chỉ một từ thôi, một từ ngắn ngủi vỏn vẹn có hai chữ cái, nhưng lạ lùng thay, nó lại chứa đựng không biết...