Nước Suối Trường Sinh
Thể loại: Tuồng Cổ
Diễn viên:
- Tài Linh: Kha Lan
- Minh Phụng: Giao Linh
- Tô Kim Hồng: Y Miên
- ...............
- Xem video
- Hình ảnh
- Nội dung
Khi ngọn lửa sắp bùng lên thì Giao Linh – người yêu của Kha Lan, cũng là con của tù trưởng bộ lạc Mường Giao đến. Ngày xưa Kha Lân đã từng giao ước gả Kha Lan cho Giao Linh, nên tình yêu giữa đôi lứa vô cùng thắm thiết nồng nàn. Giao Linh bắn tên khiến Chung Mo rớt đuốc lửa. Nhìn Kha Lan trói mình trên giàn hỏa Giao Linh nghe đau xé tim gan. Chàng có nói thế nào cũng không thể lay chuyển suy nghĩ của tù trường Kha Lân, thêm Y Miên cứ bên cạnh châm dầu vào lửa khiến Kha Lân tức giận, quyết hủy hôn ước và nhất quyết tế sống Kha Lan.
Nếu Kha Lan chết, chàng sống còn ý nghĩa gì. Giao Linh cũng lao mình vào lửa đỏ, ôm chặt lấy người yêu. Cả hai nguyện chết cùng nhau. Nhưng vì trong người Giao Linh có viên ngọc định thủy nên ngọn lửa oan nghiệt kia không thể thiêu chết đôi trai gái yêu nhau. Oán hận kế hoạch không thành, Y Miên càng buông lời yêu ma mê hoặc tù trưởng Kha Lân. Ông cho người giam lỏng Kha Lan, bắt buộc nàng phải cắt đứt hoàn toàn với Giao Linh.
Từ Hà Sơn đến Mường Giao phải qua hai con đồi và một con suối nhỏ. Vì tình yêu mà Kha Lan chẳng quản nhọc nhằn, lén lúc bà kế mẫu ngủ say, nàng đã chạy đi kiếm Giao Linh. Từ ngày vắng Kha Lan lòng Giao Linh như băng giá, chàng gởi nhớ gởi thương vào mây vào gió mang đến bạn tình chung. Giờ gặp nhau chưa trút cạn yêu thương, thì lần nữa Y Miên đã tìm đến theo sau là tù trường Kha Lân. Ông vô cùng tức giận chuyện Kha Lan dám bỏ trốn đi tìm Giao Linh, lần nữa Kha Lan bị bắt về. Trong lúc Kha Lân đuổi theo bắt Giao Linh thì ở đây Y Miên sai Bạt Đô dùng tiễn toan ám hại Kha Lân trọng thương rồi đổ tội cho Giao Linh.
Sau lần tại hang thần, ức lòng vì cha quá u mê không nhìn ra kẻ gian đang giở trò đen tối, Kha Ly đau buồn quay trở về trường học. Kha Lan nhỏ bé, mỏng manh, yếu đuối, ngây thơ làm sao đủ sức đối phó cùng bà mẹ kế thâm hiểm. Không hiểu sao Y Miên luôn xem Kha Lan như hậu họa tâm phúc không diệt trừ không được. Lần trước là do nàng may mắn thoát cảnh làm mồi cho lửa đỏ. Nhưng giờ đây sẽ chẳng ai có thể cứu giúp nàng. Y Miên sai người bỏ thuốc độc vào chén canh sâm, vừa dịu dàng vừa ép buộc Kha Lan phải uống. Kha Lan tuy thuần khiết, trong sáng nhưng tâm trí chẳng u mê, linh cảm mách bảo nàng không được uống chén canh sâm ấy. Thấy không ép được Kha Lan, Y Miên quay sang dùng người cha đang nằm mê man trên giường bệnh làm áp lực với Kha Lan. Nàng tiên nữ núi rừng Hà Sơn không còn sự lựa chọn nào khác đành đón nhận chén canh sâm mặc cho đời mình rồi có ra sao.
Sau khi hồi phục, tù trưởng lại nghe theo lời xúi giục của Chung Mo cùng Y Miên đi tìm nước suối trường sinh. Kha Lân vì lòng tham không đáy, vì ảo vọng trở thành tù trưởng vĩ đại nhất nên đã trao mọi quyền hành cho Y Miên, còn mình thì lên đường đi tìm nước quý.
Y Miên bắt được Giao Linh, bà ta muốn chàng hai tay dâng tặng viên ngọc quý. Y Miên cho Giao Linh gặp Kha Lan – nàng đã trở nên điên loạn, chẳng còn nhận ra ai. Giao Linh hận mình đang sức cùng lực kiệt, tay bị trói ôm người thương cũng chẳng trọn vòng tay. Chàng thật muốn giết hết bọn quỷ đội lớp người. Kha Lan có làm gì nên tội mà mọi bất hạnh cứ trút xuống đời nàng. Y Miên cho người mang Kha Lan đi, để cho Giao Linh có thời gian suy nghĩ giữa người và ngọc cái nào đối với chàng là quan trọng nhất. Trong lúc khổ đau, tuyệt vọng nhất – sư phụ của Giao Linh là Đông Liên Sơn tìm đến, ông đã giải thoát cho Giao Linh.
Biết được âm mưu của Y Miên. Giao Linh quay về Mường Giao tập họp anh em liên kết cùng Kha Thy (lúc này đã quay về nhà) nội công ngoại kích tiêu diệt Y Miên.
Riêng phần Kha Lân vượt qua trăm suối nghìn đèo. Cuối cùng ông cũng đã tìm được nước suối trường sinh. Nhưng đời người không như ý, có thể giờ linh đã qua nên khi uống vào Kha Lân vẫn bất tử nhưng lại trở nên già nua. Lúc này, thật không hiểu, không hiểu tại làm sao mà nàng Kha Lan lại có thể tìm đến nơi này. Nàng đang kêu gào tìm cha, do bất cẩn nàng rơi xuống suối và bị dòng nước xiết cuốn đi (rồi xong chết mất xác……gru….gru). Tù trưởng Kha Lân đau lòng bất lực thống thiết kêu tên con mà không thể làm được gì.
Ông tìm đường quay về bộ lạc, mới rõ hay bộ mặt thật của Y Miên, tất cả mọi chuyện bà làm chỉ vì trả thù (chị muốn trả thù ông cha, mà toàn hại em Kha Lan không là saooooooooooo). Tù trưởng Kha Lân hối hận, ông đã hối hận ngay phút giây uống nước trường sinh. Ông đang phải trả giá cho những khát vọng điên cuồng của mình. Kha Lan – đứa con gái đáng thương của ông đã vì ông mà nhận một cái chết đau thương khi tuổi mộng chưa tròn. Còn Kha Thy – giờ đây đã không nhận ra ông lão già nua, sức cùng lực kiệt chính là tù trưởng Kha Lân oai hùng, là cha của chàng nữa rồi. Bất tử làm gì? Trường sinh để làm gì? Khi xung quanh ông giờ chẳng còn một người thân. Bởi vì hữu hạn, nên mạng sống mới đáng quý!
Người kể: ~3mtl~