Lung linh cung

Nợ Cha Con Trả

Thể loại: Xã Hội

Nguồn: cải lương tân cổ

 

Diễn viên:

- Tài Linh: Lựu

- Vũ Linh: Đực

- Chí Linh: Hai

- Diệp Lang: Bưởi

- ....................

  • Xem video
  • Hình ảnh
  • Nội dung
Đực thì mồ côi cha mẹ còn Lựu thì sống cùng anh chị dâu, cả hai hàng ngày phải bán lưng cho trời bán mặt cho đất, sống cảnh làm thuê làm mướn. Cực khổ là vậy nhưng Lựu có tiếng xinh đẹp nhất vùng. Đực đem lòng để ý Lựu từ lâu nhưng không dám nói. Để rồi sự ngây thơ trong sáng kia trước những lời ngon ngọt của cậu hai Nghĩa, Lựu đã trao trọn tấm thân.
 

Đến khi Lựu mang thai, chị dâu cô đến cho Nghĩa hay thì hắn ta không nhận mà còn xua đuổi rẻ khinh. Người nghèo thì làm gì có tiếng nói trong xã hội này, “trâu không uống nước ai đè được đầu trâu” cũng tại mình ngu dại thì giờ mình phải chịu đâu thể trách người ta. Biết người ta có vợ mà vẫn đâm đầu vào. Giờ sự thể thế này Lựu đành cam chịu.

 

Anh Ba của Lựu về thăm biết chuyện, lập tức kiếm cậu hai Nghĩa đòi lý lẽ, cậu tỏ vẻ thờ ơ chối quanh nên bị anh Ba chém. Nhờ ăn ở hiền lành, anh Ba được ông chủ bảo lãnh ra.

 

Đực là một anh nông dân thật thà chất phác, tấm lòng bao dung nhân hậu. Anh sẵn sàng mở rộng vòng tay để chở che bảo vệ cho người con gái anh yêu dù Lựu không còn gì cả. Họ đến với nhau vì cái tình cái nghĩa, kể từ đó cả gia đình cũng dọn đi nơi khác sinh sống.

 

Dù sống với Lựu không có đứa con nào nhưng Đực yêu thương Hải - con của Lựu như chính con ruột mình, cho nó ăn học trở thành quan kinh lý. Nay Đực muốn nói hết sự thật cho nó nghe nhưng Lựu không chấp nhận vì cô vừa muốn xóa bỏ cái quá khứ kia vừa muốn con thương Đực như cha ruột.

 

Nhưng bất ngờ Hải lại được phân công về công tác tại quê xưa. Được người làm mai mối anh quen và yêu Thục – một tiểu thư giàu sang. Đến khi nhận được thư báo của Hải thì Đực về quê xưa để tính chuyện cho con trai, mới ngỡ ngàng khi Thục lại là con ruột của cậu hai Nghĩa.

 

Ở đời có vay thì phải có trả, đời cha ăn mặn đời con khát nước, nợ cha con trả. Biết được sự thật thì Hải cũng từ hôn, Thục đau buồn mà tự sát. Một kết thúc dù hơi đau lòng nhưng đó là luật nhân quả không thể cãi. Sự cố gắng trân trọng và lòng vị tha của Đực đã mang đến hạnh phúc thực sự cho Lựu.

Người kể: ~skythanh83~

VIDEO CÙNG ALBUM KHÁC >
ALBUM VIDEO KHÁC >

Vị Đắng Đời Cha

Tiếng đờn ai oán, dìu dặt vọng về trong đêm thanh vắng. Tiếng đờn vừa lạ vừa quen, đưa hồn về miền ký ức xa xưa...

Vị Đắng Cuộc Đời

Vợ chồng Hùng và Hậu tuy nghèo nhưng sống rất tình nghĩa. Không còn cha mẹ bà con thân thuộc, anh chị xem Dũng như một đứa...

Vầng Trăng Trong Mưa

Sinh con và nuôi dạy con từ bé đến lúc trưởng thành, cha mẹ nào không muốn con mình có một cuộc sống đủ đầy hạnh phúc,...

Nước Suối Trường Sinh

Tù trưởng bộ lạc Hà Sơn – Kha Lân luôn lấy chinh chiếm làm niềm vui. Mọi chuyện bắt đầu từ khi ông cưới Y Miên –...

Như Núi Thái Sơn

"Uống nước nhớ nguồn, làm con phải hiếu. Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.”   Không...

Ngôi Nhà Mơ Ước

Ngọc là con gái trong một gia đình khá giả, vì yêu Tâm nên cô từ chối cùng mẹ qua nước ngoài định cư. Nhưng ngờ đâu...

Mẹ

"Mẹ” - chỉ một từ thôi, một từ ngắn ngủi vỏn vẹn có hai chữ cái, nhưng lạ lùng thay, nó lại chứa đựng không biết...