Mẹ Ơi Đừng Bỏ Con
Thể loại: Xã Hội
Nguồn: blueoceanmusiconline
Diễn viên:
- Tài Linh: Mỹ
- Vũ Linh: Khải
- Phương Hồng Thủy: Diễm
- Chí Linh: Dũng
- ..........................
- Xem video
- Hình ảnh
- Nội dung
Chỉ thương cho cô gái ngây thơ đã quá tin vào những lời nói đường mật của gã sinh viên qua vẻ mặt hiền lành, giờ thì người gánh hậu quả chỉ mình cô. Không muốn là kẻ thứ ba, Mỹ phải một mình bỏ lại tất cả và ra đi ngay trong ngày biết được sự thật mà không một lời nói với Khải về cái bào thai vừa tượng hình.
Mười năm sau trời xui đất khiến Khải gặp lại Mỹ đang đưa con đến trường học, Khải nhờ Dũng – người quen biết trước đây của cả hai đến nhà Mỹ hỏi thăm về đứa con. Khi biết được nó là con ruột của mình thì Khải lại có ý định muốn nhìn nhận và bắt về nuôi do vợ Khải không thể sinh nở.
Có người mẹ nào mà bỏ con, huống chi mười năm trời gian nan cực khổ, mẹ con vui buồn có nhau. Thực ra Mỹ vẫn chưa quên được tình xưa và còn đó lòng oán hận đối với kẻ lừa tình. Khải lại tiếp tục nhờ mẹ của mình đến nói giúp. Mẹ Khải khuyên Mỹ cho bà nhận cháu và tới lui chăm sóc (gánh trách nhiệm là vậy đó sao? vậy là gián tiếp thừa nhận mình là của Khải rồi). Nhưng thương con nên Mỹ đã nhường một bước chấp nhận cho con nhận Khải là cha.
Tuy nhiên Khải vẫn không hài lòng quyết bắt con về sống chung cho bằng được (thiệt là vô lý hết sức, chuyện xưa chưa tính giờ ngang nhiên làm như thế, nếu bắt con thì Mỹ sẽ sống sao??? Coi khúc này tức muốn lộn ruột). Vậy đó mà anh vẫn lén lút dẫn con về nhà, Mỹ biết được hoảng loạn chạy theo con nên gặp tai nạn giao thông và bị liệt hai chân.
Dũng đã đem lòng yêu mến Mỹ nên ngỏ ý được chăm sóc cho hai mẹ con nhưng Mỹ sợ đó chỉ là thương hại nhất thời, sợ sau này thay đổi thì con sẽ khổ nên đã từ chối. Khải nghe được ý định của Dũng nên cũng vui cho Mỹ nhưng lại đòi bắt con để hai người không phải bận lòng khi đến với nhau (nếu có người chăm sóc ai mà giao con, bực mình ông Khải này từ đầu tới giờ).
Tội nghiệp con vừa đi học về nhà lại chăm sóc cho mình nên Mỹ cũng đành chấp nhận giao con lại cho vợ chồng Khải nuôi, cũng là vì tương lai của đứa con vô tội. Khi đứa bé biết được mẹ bỏ mình đi thì nó cũng không sống cùng cha mà bỏ nhà đi lang thang tìm mẹ.
Cũng may Mỹ đã tìm thấy được đứa bé và trước sự khóc lóc yêu thương của con dành cho mình, Mỹ phải cam lòng nhận sự thương hại của gia đình Khải. Đó là cùng nhau chăm lo cho con, tuy nhiên dù tật nguyền nhưng cô quyết không về sống chung. Sao lúc nào người chịu khổ và hy sinh cũng là phụ nữ???
Người kể: ~skythanh83~