Lỡ Kiếp Hồng Nhan
Thể loại: Xã Hội
Nguồn: Cải lương việt nam
Diễn viên:
- Tài Linh: Hạnh
- Vũ Linh: Hiếu
- Hồng Nga: bà Tám
- Tấn Beo: út Láng
- .................
- Xem video
- Hình ảnh
- Nội dung
Cách đây mười bốn năm. Hạnh là một cô gái quê hồn nhiên chất phác, một ngày kia khi gia đình đang làm ruộng, thì trái mìn vô tình quái ác từ đâu còn sót lại nổ tung làm tan nát cả gia đình. Mẹ cha chết hết, Hạnh may mắn sống sót nhưng bị mảnh mìn văng trúng làm một bên mặt bị thương để lại một vết sẹo thật lớn ai nhìn cũng gớm ghê. Cô rời bỏ làng quê một mình lên Sài Gòn tìm kế sinh nhai, nhưng với gương mặt dị hình dị dạng thì ai dám mướn cô làm việc.
Hạnh lang thang khắp mọi nơi đến khi không còn chịu nổi bởi cái đói cái mệt nên ngất xỉu bên đường, cũng may chị Tư Lành đi ngang qua thấy vậy thương tình mang cô về nhà chăm sóc nuôi dưỡng. Tư Lành là một người phụ nữ bình thường cũng tần tảo buôn bán sớm hôm kiếm từng đồng tiền bát gạo để nuôi gia đình, thấy người gặp nạn Tư Lành thương tình giúp đỡ coi như tích phước đức cho mấy đứa con sau này. Chồng chị là Tư Mạnh, cũng biết làm ăn nhưng suốt ngày rượu chè bê tha, thấy vợ mang của nợ về hắn rất khó chịu thêm cái vẻ bề ngoài xấu xí của Hạnh hắn càng bực bội.
Được Lành giúp đỡ cho ăn cho ở trong nhà và xem như em gái, với bản tính siêng năng chăm chỉ Hạnh chu toàn mọi công việc từ trong ra ngoài nên Lành cũng yên tâm buôn bán. Nhưng Mạnh ngày càng xấu xa đê tiện, những lúc vợ mình đi bán hắn ở nhà giở trò sở khanh, sàm sỡ cưỡng bức Hạnh. Thân gái yếu đuối mặt mày gớm ghê, lại ăn nhờ ở đậu cô không dám phản kháng và cũng chẳng thể la lên, nuốt đắng cay chịu sự nhục nhã ê chề. Rồi mọi chuyện bị Lành phát hiện, cô không tiếc lời mắng chửi đánh đập và đuổi Hạnh ra khỏi nhà.
Chuyện đổ bể lỡ làng, Hạnh nhục nhã ra đi, cũng may Tư Mạnh còn chút lương tâm, hắn cho cô vài trăm ngàn và đem cô gửi ở gia đình một người bạn để cô có chỗ tá túc. Gia đình bà Tám Lô chỉ có hai vợ chồng thấy hoàn cảnh của Hạnh tội nghiệp bà thương tình xem như con cháu. Sau đó, Hạnh biết mình đã mang thai, cũng nhờ dì Tám giúp đỡ chỉ cho Hạnh buôn bán làm ăn giúp cô chống chọi qua những tháng ngày chờ sinh nở.
Vừa thoát được tay của Tư Mạnh, Hạnh tưởng cuộc đời mình tạm yên khi về sống với dì Tám. Không ngờ cô gặp phải Út Láng, một tên lưu manh hay đào mỏ và quậy phá có tiếng cả một vùng. Hắn nghĩ cô có tiền của nên ve vãn thương yêu. Dù được dì Tám nhiều lần khuyên bảo phải đề phòng, nhưng là thân con gái mang nhiều bất hạnh đã một lần lỡ làng thân phận, nay có một người đàn ông lúc nào cũng buông lời ngọt ngào bên tai Hạnh cảm thấy mềm lòng. Nhưng ai ngờ, đến ngày cô chuyển dạ, hắn đưa cô vào bệnh viện rồi ôm tiền của cô đi mất còn dẫn người đến để bán con cô. Sinh con mà không có tiền, không có chồng, không có người chăm sóc đã cực khổ trăm bề. Chồng dì Tám chẳng may gặp tai nạn nên không còn khả năng giúp đỡ, Hạnh đành phải cắn răng nuốt lệ cho đứa nhỏ chỉ mong nó có một tương lai tốt đẹp hơn.
Vẻ ngoài xấu nhưng tấm lòng lương thiện, trời sẽ không phụ người. Sau khi Hạnh cho con và ra khỏi bệnh viện, cô chẳng biết đi đâu vì kiệt sức mà ngất xỉu. Cũng may gặp một vị bác sĩ tốt bụng đã cứu cuộc đời cô thoát khỏi cảnh đời lem luốc hóa kiếp thành một con thiên nga xinh đẹp.
Sau hơn mười năm ra nước ngoài chữa trị, cô trở về, tìm lại những người ơn và được một người bạn nhờ giúp thay thế công việc của cô ấy trong xí nghiệp của Hiếu. Trải qua bao nhiêu biến cố đau thương, bất hạnh dồn dập, trái tim Hạnh như đã chết từ bao giờ.
Hôm nay về đây, gặp Hiếu – một người đàn ông cũng mang nỗi mặc cảm vì bản thân tật nguyền xấu xí như cô ngày trước, với hai lần đổ vỡ trong hôn nhân làm anh chán ghét tất cả những người phụ nữ có vẻ ngoài xinh đẹp mà nhân cách xấu xa, họ đến với anh bằng những lời vuốt ve âu yếm mà trong dạ thì chỉ có tiền. Hạnh như hiểu tâm sự nặng nề mà anh ta đang mang trong lòng, cô cảm thấy xót xa đồng cảm vì cô hiểu rõ điều đó hơn ai hết. Thời gian làm việc chung tuy không lâu nhưng cũng phần nào giúp cô có cái nhìn về anh khác hơn ban đầu. Hạt giống tình yêu của hai người bắt đầu nảy mầm và phát triển.
Cô đến với Hiếu bằng một sự thương cảm, nhưng con người anh đã khiến trái tim cô thật sự rung động. Hạnh về làm vợ anh bằng cả sự trân trọng chân thành. Cô được Hiếu và mẹ chồng thương yêu hết mực, tình cảm chân thành luôn được đáp lại bằng một tình cảm khác chân thành hơn. Niềm hạnh phúc càng lớn hơn khi Hạnh biết mình sắp được làm mẹ, Hiếu sắp được làm cha, anh đã có một đứa con của riêng mình.
Nhưng tiếc thay, đứa bé vừa sinh ra vì yếu quá mà không thể nuôi dưỡng được. Có lẽ đó là định mệnh là phần số của Hiếu, trước đây cũng vậy Hiền – vợ trước của anh cũng từng hai lần sinh con nhưng không thể nuôi được. Anh và vợ quyết định xin con nuôi, không ngờ đứa bé mà anh đang nuôi dưỡng hết lòng thương yêu mười hai năm qua lại là đứa con mà Hạnh đã đứt lòng đứt ruột cho đi vì không đủ điều kiện chăm sóc.
Trái Đất quả là hình tròn. Đây có lẽ chính là nhân duyên, cái nhân duyên mà ông trời đã sớm sắp đặt cho cả Hạnh và Hiếu. Hơn nửa đời người bao thăng trầm khổ cực sống trong sự nhục nhằn, cứ nghĩ sẽ không bao giờ có cái tình cảm chân thành nào đến với họ. Nhưng hôm nay Hạnh đã tìm được bến đỗ bình yên bên người chồng lý tưởng – Hiếu như một chiếc phao giữa dòng nước xoáy, anh đến với cô bằng một tình yêu cao cả giúp cô thoát khỏi vùng quá khứ u tối. Và hạnh phúc cuối cùng mà cô tìm được đó chính là đứa con trai mà cô nghĩ suốt đời này không bao giờ gặp lại. Hiếu cũng tìm được niềm hạnh phúc cuối của cuộc đời mình qua hai lần dang dở hôn nhân, anh đã tìm được một khối tài sản vô cùng quý giá hơn cả tiền tài vật chất, đó là một người vợ – một người phụ nữ cùng anh chia sẻ bao buồn vui muộn phiền của cuộc sống.
Hạnh phúc luôn luôn mỉm cười với những ai biết trân trọng nó. Con người đẹp ở vẻ bề ngoài không thì chưa đủ mà cần phải đẹp cả tâm hồn.
“Rồi ngày mai kia anh cùng em dệt ước tương phùng
Dựng xây tương lai chung mái nhà vui tươi hạnh phúc
Hai đứa mình sánh bước bên nhau…”
Người kể: ~LụcNgọcBảo~