Lung linh cung

Hoàng Phi Hổ

Thể loại: Tuồng Cổ

Nguồn: Cải Lương Miền Nam

 

Diễn viên:

- Tài Linh: Giả Thị Kiều Loan

- Linh Châu: Hoàng Phi Hổ

- Thanh Tòng: Trụ Vương

- Thoại Mỹ: Đắc Kỷ

- .......................

  • Xem video
  • Hình ảnh
  • Nội dung
Nàng Giả Thị Kiều Loan nhan sắc tuyệt trần, tinh thông cầm kỳ thi họa. Khi nàng cất tiếng nói chim muông cũng ngừng tiếng hót, nụ cười của nàng làm điên đảo chúng sinh. Nàng là con gái độc nhất của Giả vương phủ.
 

Dưới thời nhà Thương, triều đình suy thoái, Vua thì đam mê tửu sắc, quan lại tham lam, áp bức dân lành. Thân phụ Kiều Loan là đại công thần, phò tiên vương đánh nam dẹp bắc. Nhưng sau khi ông mất, gia đình chỉ còn mẹ góa con côi, sống cảnh thanh nhàn, đạm bạc, không bon chen với đời.

 

Từ nhỏ Giả Thị Kiều Loan đã được đính ước châu trần cùng Hoàng Phi Hổ – nhìn bề ngoài chàng lạnh lùng, nghiêm nghị nhưng đối với Kiều Loan thì ôn nhu như nước. Chàng là cánh tay đắc lực, tướng tài của Trụ Vương cũng chính là vị quan chính trực hiếm hoi trong vương triều nhà Thương.

 

Chỉ chưa đầy tuần nhật nữa Kiều Loan sẽ làm lễ thượng đăng bái nguyệt cùng Phi Hổ. “Ngàn hồng đang khoe sắc, thắm tươi mặn mà, dịu dàng hương thoang thoảng, say mê khách trang đài, nhìn cánh hoa mịn màng, thiết tha làm hồn như ngây ngất sắc hương ngàn hoa”. Tâm hồn như hoa mùa xuân đang đợi chờ những tia nắng ban mai thì Giả phu nhân đem đến cho Kiều Loan một mùa đông băng giá, chiếu chỉ Vua ban tấn cung mỹ nữ. Nàng Giả Thị Kiều Loan dung mạo xuất chúng đương nhiên không thoát khỏi chiếu lệnh tấn cung. Nghe hung tin, Giả Thị Kiều Loan thất kinh hồn vía, đau đớn xót xa “như trói ngàn từ cao xuống đầu, chân rã rời trời quay đất cuồng. Lấm cánh thiên hương phải dập vùi, vùi trong cung các âm u không tìm lẽ sống”.

 

“Mưa rớt trong hồn, lạnh buốt tim

Thương bao kiều nữ, thể hoa chìm

Lênh đênh sóng nước về vô tận

Khóa chặt tuổi xuân, cấm cung dìm”

 

Sao trời cao xui cảnh bể dâu, thương hải biến tan điền. Gương mặt xinh đẹp của nàng Giả Thị Kiều Loan giờ đầy giọt bi thu ràn rụa suối châu. Trong lúc nàng Kiều Loan não cân rã rời, than oán, xót xa cho số phận, lo sợ cho cuộc chia ly thì Phi Hổ tìm đến.

 

Hoàng Phi Hổ tướng quân luôn trầm tính, luôn biết làm chủ cảm xúc thì giờ đây nét lo sợ đã hằn sâu trên gương mặt, chàng lo sợ cung đàn lỗi nhịp, trâm gãy bình tan. Nhưng giờ đây ngoài khóc than, ngoài trách mình kém tài bất lực thì Phi Hổ còn làm được gì. Nếu để mất Kiều Loan chàng như người đi trong đêm quanh mình chỉ toàn chông gai. Nhưng chống lại chiếu lệnh Vua ban….. Hoàng Phi Hổ chưa hề nghĩ đến, phải khen chàng là trung thần hay là ngu trung đây?

 

Đúng lúc này thì a hoàn vào báo Hạ Đại Phu Vưu Hồn khâm sai cho lính bao vây Giả phủ. Vưu Hồn cùng Bí Trọng là hai tên nịnh thần, luôn kề bên Trụ Vương nói những lời nịnh hót, tâng bốc.

 

Giả phu nhân có van xin thế nào, hắn cũng nhất nhất ghi tên Kiều Loan vào danh sách mỹ nữ tấn cung. Nhưng khi vừa thấy nhan sắc bá mỵ thiên kiều của Kiều Loan như hằng nga tiên tử thì hắn liền thay đổi ý định, gạt tên Kiều Loan ra khỏi danh sách tấn cung, thay vào đó sẽ về làm thê thiếp cho hắn.

 

Giả Thị Kiều Loan làm phi tử cho Vua còn không đoái hoài, thì huống chi là tên quan vừa già, vừa xấu, vừa dê như Vưu Hồn “tôi má đào, xuân thắm tròn, thân ví như nụ bông mới đơm. Quan tuổi cao đã già, nào xứng câu can thường”.

 

Tên tiểu nhân Vưu Hồn thấy Kiều Loan không ưng thuận, thì liền bắt ép ghi tên nàng vào sổ bộ. Hoàng Phi Hổ từ nãy giờ nép sau rèm, không dằn được lòng bước ra mong bảo vệ thê tử. Nhưng trên đầu chàng vẫn còn đè nặng hai chữ ngu trung. Vưu Hồn cứ lấy Trụ Vương làm bia, Hoàng Phi Hổ có bầm gan tím ruột đến đâu cũng chỉ đành xuôi tay, khuất nhục.

 

“Hổ thầm, chí trai… nát tim anh dường như ai xé, rời rã châu thân. Nếu tình không vẹn hương nguyền, Kiều Loan Phi Hổ cửu tuyền có nhau”

 

Có lẽ đây chính là cách vẹn toàn nhất mà cả hai nghĩ ra. Sự xuất hiện kịp thời của Hoàng Tố Liên đã giúp đôi uyên ương mạng khổ được hồi sinh. Hoàng Tố Liên - em gái Hoàng Phi Hổ, nàng là ái nữ của Hổ Thiên Vương phủ, từ nhỏ đã được nuông chiều, không sợ trời không sợ đất, chẳng kiêng phép nước luật Vua, thấy chuyện bất bình liền ra tay tương trợ.

 

Đối với tên quan vô lại như Vưu Hồn, Tố Liên chẳng để vào mắt, đánh cho hắn một trận ra trò. Không cam tâm bị làm nhục, Vưu Hồn kích cỗ đoan văn xàm tấu với Trụ Vương, xém tý là Hoàng Phi Hổ đã bị rơi đầu vì tội khi quân. Lần nữa kích cỗ đoan văn lại nỗi lên, Hoàng Tố Liên náo loạn vào trào minh oan cho huynh trưởng.

 

Trụ Vương tên vua vô đạo, đam mê tửu sắc, nhìn thấy vẻ đẹp chim sa của Tố Liên liền lóa mắt. Tình thế liền thay đổi, Hoàng Phi Hổ được tha tội chết, phong Võ Thành Vương, Giả Thị Kiều Loan được phong đệ nhất phu nhân. Riêng Tố Liên được sắc phong thứ phi.

 

Thắm thoát mười năm trôi qua.

 

Gia đình nhỏ của Võ Thành Vương – Hoàng Phi Hổ ngày càng ấm êm, hạnh phúc. Nhưng giang san nhà Thương thì ngày càng suy đồi lụn bại, chư hầu nổi dậy khắp nơi, khi giờ đây kề cận Trụ Vương còn có một Đắc Kỷ - là hiện thân của hồ ly theo lệnh của Nữ Oa Thánh Mẫu làm khuynh đảo triều Thương.

 

Từ ngày được ban hôn cùng Giả Thị Kiều Loan, Hoàng Phi Hổ càng một lòng trung quân ái quốc cùng Á Tướng Tỷ Cang cúc cung tận tụy lo nâng đỡ giang san.

 

Hoàng Phi Hổ được phong nguyên soái trấn giữ biên thùy. Chàng từ biệt hiền thê, nhưng ngờ đâu cũng là lần chia ly mãi mãi.

 

Nhân dịp khánh hạ nguyên đán, Giả Thị Kiều Loan vào hậu cung chúc mừng Tố Liên, tỷ muội tâm sự đôi câu. Sau đó Giả Thị Kiều Loan vội vã sang cung Tô Đắc Kỷ hoàng hậu vấn an cho tròn đạo thần tử.

 

Từng nghe đến chuyện tình cảm động lòng người giữa Giả Thị Kiều Loan và Hoàng Phi Hổ, đến nay Tô Đắc Kỷ mới tương kiến Kiều Loan, đứng trước sắc đẹp của nàng Tô hoàng hậu cũng phải ngẩn ngơ “Trong vào nhan sắc như bích châu, ánh lên hào quang tỏa giăng lung linh, hoa thua kém tươi xinh xinh dịu dàng, là hồng nhan sắc hương hoàng phi vừa gặp ai ngẩn ngơ thẹn thùng”.

 

Năm xưa, Tô Đắc Kỷ đã ghi mối thù cùng Hoàng Phi Hổ, khi chàng đã giết rất nhiều thú để may chiếc áo hồ cừu dâng Trụ Vương. Nay có dịp, Đắc Kỷ quyết trả thù. Đã vấn an xong, nhưng Đắc Kỷ viện cớ không cho Kiều Loan lui bước, tâm nghi chuyện chẳng lành nhưng vương lệnh hoàng hậu, Kiều Loan khó lòng cãi ý, đành theo Tô Đắc Kỷ đến tham quan Bá Lạc Đài – nơi được gọi là địa đàng thiên giới được xây bằng máu thịt của lương dân.

 

Đến Bá Lạc đài không lâu, Trụ Vương di giá đến, Giả Thị Kiều Loan tiến thoái lưỡng nan đành bái kiến thiên nhan, Tô Đắc Kỷ năm lần, bảy lượt làm khó Giả Thị Kiều Loan. Lúc đầu Trụ Vương vẫn còn giữ đạo quân thần, nhưng khi bị những lời nói của Tô Đắc Kỷ làm cho mê hoặc, thần trí trở nên hồ đồ. Kiều Loan dâng rượu chúc mừng, Trụ Vương không cầm chung rượu lại nắm tay Giả Thị Kiều Loan. Đúng tâm ý, Tô Đắc Kỷ gán tội Kiều Loan lả lơi đưa tình cùng thánh chúa.

 

Nàng Kiều Loan tâm địa lương thiện, thuần khiết làm sao có thể đấu lại với Tô Đắc Kỷ lòng dạ sâu độc, chỉ đành suối châu nhạt nhòa, uất hờn ai oán “Lưu danh tiết muôn đời. Suối vàng không để nhơ nữ lưu”, còn nhục nào hơn khi phẩm hạnh bị xem thường, Kiều Loan đành nhảy từ Đài Bá Lạc quyên sinh để bảo toàn trinh tiết.

 

Hoàng Tố Liên vì muốn rửa thù cho hiền tẩu, toan giết chết Đắc Kỷ. Trụ Vương ra tay ngăn đỡ vô tình giết chết Hoàng Tố Liên.

 

Liền sau đó, có chiếu lệnh trảm toàn gia Hoàng Phi Hổ, may hai đứa con của Hoàng Phi Hổ thoát khỏi được vòng vây, trên đường bôn tẩu gặp được Hoàng Minh nghĩa đệ cũng là tướng dưới trướng Hoàng Phi Hổ, đang trên đường đem thư của Phi Hổ về cho Kiều Loan thì bất ngờ biết được tin dữ.

 

Kiều Loan đã chết, oan hồn không thể siêu thoát, hồn nàng nương gió mây tìm gặp Hoàng Phi Hổ giữa biên đình nói lời vĩnh biệt.

 

Phi Hổ cứ ngỡ do quá nhớ thương mà chiêm bao mộng mị, đến khi gặp Nhũ mẫu thần trí điên loạn chạy tìm Phi Hổ báo hung tin Giả Thị Kiều Loan đã chết, Hoàng quý phi Tố Liên cũng hồn du thiên ngoại.

 

Đất trời như xoay chuyển, bước chân hồn đảo điên, Hoàng Phi Hổ nhức buốt tâm can, nước mắt anh hùng không ngừng tuôn chảy. Cầm mảnh khăn nhuốm đầy máu đỏ của hiền thê mà chàng hết lòng yêu thương uất nghẹn trào dâng, chàng muốn thét gào vang dội núi sông.

 

Bao đời Hoàng gia trung quân ái quốc, nhưng kết cuộc lại bi thảm thế này, đến giờ phút này Phi Hổ mới thấy mình ngu dại gánh trên người hai chữ “ngu trung”. Nhờ lời khuyên của bốn hiền đệ, Phi Hổ quyết đầu Châu diệt Trụ.

 

Chàng ôm hai con thơ, cùng các tướng đến đầu dưới trướng Tây kỳ. Trên đường đi, Phi Hổ như cảm nhận rằng Kiều Loan vẫn bên cạnh mình và các con, đang soi sáng bước chân chàng trên dặm dài quan san.

 

“Lần theo bóng đêm qua đoạn đường đèo. Hồn nương gió mây đưa chồng dặm ngàn….. tang thương u sầu kiếp nào trùng quan”.

 

Người kể: ~3mtl~

VIDEO CÙNG ALBUM KHÁC >
ALBUM VIDEO KHÁC >

Vị Đắng Đời Cha

Tiếng đờn ai oán, dìu dặt vọng về trong đêm thanh vắng. Tiếng đờn vừa lạ vừa quen, đưa hồn về miền ký ức xa xưa...

Vị Đắng Cuộc Đời

Vợ chồng Hùng và Hậu tuy nghèo nhưng sống rất tình nghĩa. Không còn cha mẹ bà con thân thuộc, anh chị xem Dũng như một đứa...

Vầng Trăng Trong Mưa

Sinh con và nuôi dạy con từ bé đến lúc trưởng thành, cha mẹ nào không muốn con mình có một cuộc sống đủ đầy hạnh phúc,...

Nước Suối Trường Sinh

Tù trưởng bộ lạc Hà Sơn – Kha Lân luôn lấy chinh chiếm làm niềm vui. Mọi chuyện bắt đầu từ khi ông cưới Y Miên –...

Như Núi Thái Sơn

"Uống nước nhớ nguồn, làm con phải hiếu. Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.”   Không...

Ngôi Nhà Mơ Ước

Ngọc là con gái trong một gia đình khá giả, vì yêu Tâm nên cô từ chối cùng mẹ qua nước ngoài định cư. Nhưng ngờ đâu...

Mẹ

"Mẹ” - chỉ một từ thôi, một từ ngắn ngủi vỏn vẹn có hai chữ cái, nhưng lạ lùng thay, nó lại chứa đựng không biết...