Giai Nhân và Dũng Tướng
Thể loại: Tuồng Cổ
Diễn viên:
- Tài Linh: Ngọc Hương
- Kim Tử Long: Trọng Bình
- Trường Sơn: Tôn Thất Thuyết
- Linh Tâm: Nguyễn Cung
- ....................
- Xem video
- Hình ảnh
- Nội dung
Ngọc Hương cung nữ thân cận của Thái Hậu Từ Dũ cũng là người rất được quan phụ chính đại thần Tôn Thất Thuyết coi trọng, giao trách nhiệm xem xét tình hình diễn biến trong và ngoài cung.
Ngọc Hương xinh đẹp, thông minh cũng là một trang anh thư nữ kiệt “quốc gia hưng vong, thất phu hữu trách” nàng không lược vắt, trâm cài, không tô điểm dáng đài trang cũng học đòi thanh gươm yên ngựa góp chút sức tài đánh đuổi giặc ngoại xâm.
Nàng và chàng thi sĩ Trương Trọng Bình yêu nhau, hẹn ngày đất nước thanh bình, chim lại reo ca khắp mọi nẻo đường, Trọng Bình sẽ đưa Ngọc Hương về thăm quê hương của anh.
“Ngự Bình lộng bóng sông Hương
Sông Hương nhuộm tóc cho thơm Ngự Bình”
Nguyễn Cung - tên bán nước cầu vinh, nghe theo lời Kiều Thu cam tâm làm tay sai cho giặc, hắn một lòng si mê Ngọc Hương si tâm vọng tưởng sẽ có ngày ôm người ngọc trong tay. Nguyễn Cung ghen hờn, toan chiếm đoạt Ngọc Hương khi biết nàng trao tình cũng chàng thi sĩ lãng tử.
Đúng lúc Kiều Thu đến quán, hành động đồi bại của Nguyễn Cung bị cản trở. Kiều Thu cũng chẳng tốt đẹp gì, với Nguyễn Cung cá mè một lứa, nàng ta chính là tay sai đắc lực của bọn giặc Phú Lang Sa.
Nhìn thấy vẻ đẹp sắc nước hương trời của Ngọc Hương, chính Kiều Thu cũng phải sanh lòng ghen tỵ. Nàng ta âm mưu bỏ thuốc mê vào chén trà của Ngọc Hương, chủ ý đem dâng nàng cho bọn Phú Lang Sa lập công.
Ngọc Hương là người thông minh sao không đoán được ý đồ đen tối của Kiều Thu cho được, nàng cố tình đánh rơi chén nước. Tức giận, âm mưu không thành Kiều Thu quay về dẫn bọn quan cấp cao Phú Lang Sa đến tận quán tìm Ngọc Hương.
May Nguyễn Cung đã nhanh chóng báo tin, Ngọc Hương thoát được kiếp nạn nát cánh thiên hương. Nhưng quá đỗi đau lòng, Ngọc Lan – em của nàng đã nhận lãnh kiếp số thay cho chị, vì ô nhục Ngọc Lan cắn lưỡi quyên sinh chết trong uất hờn. Ôm xác đứa em thân yêu mà nước mắt như suối châu lã chã. Còn nỗi đau nào lớn hơn khi chính mắt nhìn bọn xâm lăng giày xéo quê hương, thảm sát đồng bào một cách tàn nhẫn, cửa nát nhà tan. Lửa phẫn uất, căm hờn càng sục sôi trong lòng Ngọc Hương, Trọng Bình thề phải giết hết bọn quân cướp nước tàn ác.
Trọng Bình một mình đột nhập vào phủ của Tôn Thất Thuyết, đem nghĩa khí và nhiệt huyết sôi trào. Trọng Bình chính là dòng dõi của danh tướng Trương Công Định người mà Tôn Thất Thuyết đầy lòng ngưỡng mộ. Trọng Bình tuy lãng tử nhưng văn thao võ lược, Tôn Thất Thuyết lại có thêm một tướng tài góp sức cùng ông chống ngăn quân giặc.
Đất nước đang trong cảnh lửa bỏng dầu sôi, thì nơi triều đình lại xảy ra biến loạn. Vua Tự Đức băng hà, Dục Đức làm sai thánh chỉ lên ngôi làm vua. Tôn Thất Thuyết vô cùng lo lắng, vì Dục Đức bất tài vô năng, tham sống sợ chết, thêm bọn quan a dua, nịnh thần chỉ muốn hiệp hòa cùng bọn giặc để sống cảnh an nhàn, mặc kệ người dân sống cảnh lầm than. Ông không thể khoanh tay ngồi nhìn non sông gấm vóc tổ tiên đã dày công xây dựng phải mất vào tay tên hôn quân.
Trong một thời gian ngắn Tôn Thất Thuyết đã phế truất vua Dục Đức, Hiệp Hòa, Kiến Phúc. Người đủ tài trí lèo lái con thuyền xã tắc qua cơn bão lớn chỉ có vua Hàm Nghi.
Mặt khác, khi đến báo cáo tình hình với Tôn Thất Thuyết, Ngọc Hương đã bị bọn giặc mai phục bắt làm con tin. Bên đây hai con của ông là Tôn Thất Đạm, Tôn Thất Thiệp cũng vây bắt được tên quan cấp cao của giặc.
Ngày hội nghị hòa hiệp lại trở thành ngày trao đổi con tin. Trọng Bình được giao nhiệm vụ bảo vệ ông Nguyễn Văn Tường đến dự hội nghị. Trọng Bình bắt thống tướng Cuộc-Xi làm con tin, yêu cầu được gặp Ngọc Hương, nhìn người yêu bị hành hạ héo úa hình hài, chàng căm hận không thể một kiếm giết chết hết bọn giặc. Trao đổi thành công, phía ông Tường rút lui. Hiệp hòa thất bại, bọn Phú Lang Sa cho khai pháo, tấn công ồ ạt, kinh đô Huế sắp không giữ được.
Mẹ của Nguyễn Cung cũng chết trong trận tàn sát của giặc, đến lúc này chàng mới cảm thấy hối hận, thêm những lời khuyên nhủ của Ngọc Hương, Tổ Quốc luôn mở rộng vòng tay đón những đứa con biết quay đầu hối lỗi. Vận nước lâm nguy, giờ không phải là lúc nói chuyện tình nam nữ, nhưng chút tình riêng dành Ngọc Hương chàng xin giữ trọn trong lòng. Chờ ngày đất nước thanh bình, Ngọc Hương vui duyên cùng Trọng Bình, khi ấy hạnh phúc của nàng là hạnh phúc riêng của Nguyễn Cung.
Giặc Phú Lang Sa đã kéo đến hoàng cung, vua Hàm Nghi cho người đưa Thái Hậu lánh nạn, Ngọc Hương cùng Tôn Thất Đạm, Tôn Thất Thiệp hộ giá vua Hàm Nghi đến Tân Sở. Trọng Bình, Nguyễn Cung cùng Tôn Thất Thuyết ở lại cản ngăn quân giặc. Trong lúc chiến đấu, Trọng Bình bị trúng đạn, anh dũng hy sinh.
Lần nữa, Ngọc Hương nghe trái tim mình tan vỡ từng mảnh, nhất thời như bị ai lấy đi, đau đến không thở được. Nàng thay những giọt nước mắt bi ai thành nước mắt căm thù, giây phút này đây nàng không cho phép mình được quyền gục ngã, nàng phải phấn chấn, phải mạnh mẽ hơn. Đem yêu thương hóa thành căm hờn, thù nước nợ nhà càng sục sôi bầu huyết quản, nắm chắc tay gươm cùng mọi người chen vai góp sức tiệt diệt bọn xâm lăng.
Người kể: ~3mtl~