Dập Tắt Lửa Lòng
Thể loại: Xã Hội
Nguồn: Pham Hoa
Diễn viên:
- Tài Linh: Hoa
- Vũ Linh: Thành
- Phương Hồng Thủy: Tươi
- Ngọc Giàu: Bà Hội Đồng
- Vũ Luân: Minh
- .........................
- Xem video
- Hình ảnh
- Nội dung
Vì chữ hiếu nên khi bị mẹ phát hiện chuyện tình thì anh bèn đi gặp em lần sau cuối vì anh bị mẹ ép đi lấy vợ còn không bắt đi du học (xin lỗi nghe mà nóng máu). Nhưng khi nghe Hoa nói có thai thì anh lại thề thốt vì hoàn cảnh nhưng anh rất yêu em. Em hãy chờ anh sẽ về thuyết phục mẹ cưới em cho anh. Hoa tin vào lời nói của anh (vì tình yêu mà xem nhẹ trinh tiết thì người chịu thiệt thòi vẫn là phụ nữ hay sao?)
Bà Hội đồng biết Hoa mang thai nên kêu lên nói chuyện “cô ăn nói lễ phép khôn khéo quá nhưng cô lại không học được bài học quan trọng nhất đó là an phận thủ thường, cô đừng có chối cãi”. Từng lời từng câu của bà như nhát dao đâm vào tim Hoa. Đôi lúc cảm giác tình yêu không thể nói bằng lời, Hoa cảm nhận được sự chân thành của Thành nên không thể từ chối được cho dù biết sẽ đau khổ.
“Thưa bà, sinh ra phận gái đã là một cái tội, trời bắt nghèo thì tội càng nhiều hơn, dù nghèo nhưng tui cũng biết nhục biết đau. Tui chưa nghèo đói đến nỗi đem tiết trinh đổi lấy bạc tiền. Tui không nhận số tiền hắt hủi của bà đâu”. Đây là câu trả lời để giữ chút lòng tự trọng cho người nghèo. Cô chấp nhận ra đi và không để ai biết đứa con trong bụng là của Thành theo yêu cầu của bà Hội đồng.
Nhờ Tươi – cô chị em hàng xóm thân thiết đã giúp đỡ mà Hoa sinh được cậu con trai đặt tên là Minh. Ấy vậy mà bà vẫn không tha, bà bắt Tốt nói ra nơi ở và cho người đến bắt đứa con của Hoa đem bỏ ở đâu đó chứ không nuôi nấng đứa bé. Trong cơn mưa bão, Hoa như muốn phát điên khi không tìm thấy con. Giờ phải làm sao đây khi người ta cố tình bắt nó để xóa đi vết tích còn lại của tình yêu. Hoa bước chân đi theo tiếng chuông ngân vang để tìm cõi bình yên và chôn vùi quá khứ đau thương kia.
Đứa bé may mắn được bà Tư lượm về nuôi dưỡng thành người, vì nghèo nên bà cho nó đến nhà cậu Thành làm đứa chăn trâu. Bà kể hoàn cảnh nó cho Tốt (người làm và biết tất cả sự thật năm xưa) biết. Cũng trong cơn mưa, tình cờ Tốt gặp lại Hoa trong ngôi chùa và đúng Minh chính là cậu bé chăn trâu. Hoa không nhận con nhưng cho Thành biết để anh chăm sóc cho con.
Đến giờ Thành vẫn sống cô đơn không cưới vợ. Hai cha con đến chùa tìm Hoa mong gia đình sum họp. Nhưng Hoa trông bộ áo nâu sòng, mừng khi gặp lại con, còn với Thành thì “đừng ai nhắc tiếng vợ chồng, dập tắt lửa lòng qua tiếng kệ lời kinh”.
Người kể: ~skythanh83~