Lung linh cung

Cõi Tình

Thể Loại: Xã Hội

Nguồn: Cải Lương Việt Nam

 

Diễn viên:

- Tài Linh: Uyển Nhi

- Vũ Linh: Trần Vũ

- Chí Linh: Trần Lâm

- Thoại Mỹ: Dạ Lan

- .....................

  • Xem video
  • Hình ảnh
  • Nội dung

“Anh không muốn thề hẹn tình yêu sông cạn đá mòn, vĩnh viễn sánh cùng trời đất, nhưng anh có thể hứa với em, sẽ dốc hết sức mình chăm sóc em, làm thật tốt từng việc, cho dù là chuyện nhỏ cũng vẫn là đại sự đối với anh…”

 

Ngày xưa ba mẹ Trần Vũ yêu thương nhau, nhưng không được bà nội anh chấp nhận, cả hai vẫn quyết bảo vệ tình yêu của mình. Trần Vũ ra đời không được bao lâu, thì cha mẹ anh đều lần lượt qua đời. Đến khi mất đứa con trai, bà nội anh mới hối hận, đem anh về cho Trần Đạt đứa con trai thứ của bà chăm sóc. Từ đó anh gọi vợ chồng ông Trần Đạt là cha mẹ.

 

Trần Vũ từ nhỏ đã ý thức rất rõ ràng thân phận của mình, anh cố gắng sống an phận, khép kín. Ông bà Trần Đạt có đứa con trai tên Trần Lâm, được nuông chiều từ nhỏ nên luôn tự kiêu, ngạo mạn. Tánh khí Trần Lâm càng xấu hơn, khi vô tình anh gặp phải tai nạn, gương mặt trở nên xấu xí.

 

Nếu Trần Vũ như ánh mặt trời ấm áp, thì Trần Lâm chỉ mang đến cho người khác những tia lạnh lẽo.

 

Từ sau tai nạn đó, cả nhà từ lớn đến nhỏ không ai dám làm điều gì trái ý Trần Lâm, Trần Vũ cũng không ngoại lệ, những gì có thể nhường nhịn được anh đều nhường. Kể cả người vợ có hôn ước từ nhỏ với anh - Uyển Nhi. Nghĩ đến thân phận của mình, nghĩ đến chuyện tình đau khổ của ba mẹ khi xưa, trái tim Trần Vũ như chai sạn, anh chỉ muốn làm tốt thiên chức của một vị bác sĩ cứu người, còn chuyện riêng tư anh không muốn nghĩ đến.

 

Nên khi Trần Lâm yêu cầu anh hoán đổi thân phận, để hắn ta có thể danh chánh ngôn thuận cưới Uyển Nhi, Trần Vũ đã không hề do dự liền đồng ý. Anh có ngờ đâu đây chính là quyết định sai lầm lớn nhất trong đời của anh.

 

Trần Lâm sợ đêm dài lắm mộng, trước khi hắn ta ra nước ngoài điều trị gương mặt đã yêu cầu Trần Vũ thế mình rước dâu vào ngày lễ đính hôn. Trần Lâm muốn anh phải uốn nắn Uyển Nhi theo khuôn phép gia đình và nhất là phải hiểu và chiều theo ý hắn.

 

Ngày Trần Vũ đến gặp ông Thành Lộc – ba Uyển Nhi, nói về chuyện hôn sự. Anh đã gặp Uyển Nhi – cô gái bề ngoài xinh đẹp, trẻ trung rất có cá tính. Anh nghe như tim mình đập lỗi nhịp. Nhưng rất nhanh, Trần Vũ đã lấy lại bình tĩnh, tiếp tục vai trò Trần Lâm. Uyển Nhi dù cực lực phản đối cuộc hôn nhân kỳ quái này, nhưng vì thương cha, cô đành nhắm mắt đưa chân.

 

Không phải nói ai cũng có số phận riêng của mình sao?

 

Nếu đây là số kiếp của cô, Uyển Nhi sẽ dũng cảm đương đầu.

 

Biệt thư của ông bà Trần Đạt “chó gà không yên” kể từ ngày Uyển Nhi rời nhà mình đến “làm dâu”. Khổ nhất chính là Trần Vũ.

 

Anh tính tình điềm đạm, ôn hòa, nhất cử nhất động đều quy củ đúng mực, mỗi lời nói ra đều thận trọng từng chữ từng câu. Còn “bé” Uyển Nhi tính khí trẻ con, ương bướng thích làm theo cảm tính, xem chọc tức Trần Vũ là một trong những thú vui tao nhã của riêng mình. Anh nói đi đằng đông cô sẽ rẽ sang tây. Anh nói cô phải ở nhà thì cô nhất quyết phải đi chơi.

 

Những ngày sống trong ngôi biệt thư này, càng ngày Uyển Nhi càng cảm thấy có nhiều điều mập mờ khó hiểu. Trần Vũ! Anh ta là chồng sắp cưới nhưng cô chưa một lần biết mặt. Còn Trần Lâm… anh là em chồng, nhưng lại hay quyền hành, hà khắc, áp đặt cô đủ điều. Nghĩ đến Trần Lâm…. cô lại ghét cay ghét đắng (ghét của nào trời trao của đó hà hà hà).

 

Mải mê chạy theo những suy nghĩ của mình, Uyển Nhi vô tình “đụng” trúng xe anh chàng võ sư đẹp trai tên Sĩ Phong. Sĩ Phong đối với Uyển Nhi vừa gặp đã yêu….. dù cô hết lời xỉ vả “ở nhà gặp quỷ ra đường gặp ma” thế mà lọt vào tai anh lại trở thành những âm điệu vô cùng êm tai.

 

Không biết bằng cách nào, Sĩ Phong biết được chỗ ở của Uyển Nhi hay hơn nữa là viết thư tỏ tình, tội thay lá thư không cánh ấy lại “bay” vào túi áo của Trần Vũ.

 

Anh tức giận? Có lẽ là thế, trước giờ Trần Vũ che giấu tâm trạng mình cực tốt, chưa chuyện gì khiến anh mất bình tĩnh. Nhưng lần này, ngay cả Trần Vũ chắc cũng không nhìn ra mình đang giận hay chính xác hơn là anh đang ghen.

 

Uyển Nhi không phục trước những “tội danh” mà Trần Vũ gán cho mình, cô quyết trong đêm bỏ về nhà cha, xem anh có thể làm gì cô.

 

Nào ngờ ông Thành Lộc thấy đêm khuya Uyển Nhi một mình về nhà, không lo lắng, hỏi han ngược lại ông không cho Uyển Nhi vào nhà, bảo cô phải lập tức về nhà chồng. Uyển Nhi thân gái một mình, lang thang trong đêm gặp phải bọn côn đồ. May là bọn chúng chỉ cướp tư trang mà thôi.

 

Chuyện Uyển Nhi trốn nhà trong đêm khiến ông bà Trần Đạt vô cùng tức giận. Vốn dĩ từ đầu đã không đồng ý chuyện Uyển Nhi làm dâu, nhưng Trần Lâm nhất quyết đòi cưới, nên ông bà đành chiều cậu quý tử. Nhờ Trần Vũ nói đỡ, ông bà mới chịu bỏ qua cho Uyển Nhi.

 

Trong ngôi biệt thư to lớn này, người duy nhất Uyển Nhi có thể tâm sự chính là Dạ Lan – cô giáo dạy anh văn cho Trần Lâm. Cô thầm yêu Trần Lâm từ lâu nhưng không dám nói.

 

Cô bé Uyển Nhi hồn nhiên, nhí nhảnh, cứ ngỡ Dạ Lan yêu Trần Vũ, nên định làm mai làm mối. Trần Vũ “bận” yêu đương, sẽ ít thời gian giám sát, cô sẽ có nhiều không khí để thở hơn, suy nghĩ đó làm Uyển Nhi vô cùng phấn khích. Dạ Lan đã kịp ngăn cản “ý tốt” của Uyển Nhi, chỉ để lại cho cô một câu “Tôi yêu Trần Lâm cũng như Trần Vũ yêu Uyển Nhi vậy”.

 

Không có bí mật nào có thể che giấu dưới ánh sáng mặt trời. Chuyện hoán đổi thân phận giữa hai anh em nhà họ Trần đã bị Uyển Nhi phát hiện. Cảm giác bị xúc phạm, khinh thường, bị xem như con rối giựt dây làm trò hề cho kẻ khác, khiến tim Uyển Nhi nhức buốt. Đáng sợ hơn là cô phát hiện ra mình đã yêu Trần Vũ, yêu từ lúc nào chính cô cũng chẳng biết chẳng hay. Tình yêu ấy như mạch suối ngầm len lỏi chảy vào tim cô.

 

Nhìn Uyển Nhi đau, Trần Vũ cũng nghe lòng mình đang âm thầm chảy máu. Nhưng anh không đủ sức để vùng vẫy, trong gia đình này nói trắng ra anh cũng chỉ là người “ăn nhờ ở đậu”.

 

Mọi chuyện tuy sáng tỏ, nhưng hôn sự giữa cô và Trần Lâm vẫn không thể nào thay đổi được. Ngày Trần Lâm trở về cũng đã đến.

 

Trần Lâm háo hức, nôn nóng trở về, anh muốn trả cho Uyển Nhi một người chồng với gương mặt đẹp trai, hoàn hảo. Ngờ đâu đón chờ anh chỉ là thất vọng, đau thương.

 

Trần Lâm về đến, cuộc sống tinh thần của Uyển Nhi ngày càng khó khăn hơn. Cả người Trần Lâm như tỏa ra sát khí, ở gần anh cảm giác áp bức liền nảy sinh. Đối với Trần Lâm chỉ có sợ. Từ ngày Trần Lâm xuất hiện, ngay cả cười như thế nào Uyển Nhi cũng quên mất.

 

Thái độ sợ sệt, tránh né của Uyển Nhi bức Trần Lâm phát điên. Ngôi biệt thư như nổ tung khi Trần Lâm cùng lúc phát hiện Sĩ Phong đeo đuổi cô, và Uyển Nhi thầm yêu Trần Vũ. Sự thật này như một lưỡi dao lạnh băng xẹt qua mạch máu, tan vỡ, xé đau, không thể ngăn chặn kìm nén. Uyển Nhi đã làm sụp đổ trời hồng trong lòng Trần Lâm, ghen hờn khiến Trần Lâm mất lý trí, anh hành hạ Uyển Nhi, nhờ ông bà Trần Đạt cản ngăn kịp thời.

 

Trần Vũ đi công tác, vừa về tới thì được chị bếp thuật lại mọi chuyện. Anh muốn lập tức, lập tức vào phòng thăm Uyển Nhi, lại bị Trần Lâm chặn đường nói chuyện, ý định thăm Uyển Nhi cũng bị chặn lại.

 

Không khí trong ngôi biệt thư càng trở nên nặng nề, u ám. Biết Trần Vũ đã về, Uyển Nhi lấy hết can đảm, nửa đêm lén qua phòng gặp anh. Cô rất nhớ anh, có xa nhau mới biết Trần Vũ đối với cô quan trọng như thế nào. Anh đã nhốt kín hồn cô bằng tình yêu màu nhiệm, và cũng không có cách nào cô đòi lại được nữa.

 

Uyển Nhi đã can đảm thố lộ tình yêu dành cho anh. Nội tâm Trần Vũ giằng xé, nhưng anh chỉ có thể chọn cách im lặng. Anh kể cho cô nghe về hoàn cảnh của mình. Uyển Nhi hiểu và càng yêu anh hơn. Nhưng cô vẫn muốn nghe ba chữ “anh yêu em” để dù sống hay chết đời này Uyển Nhi cũng chỉ có một mối tình duy nhất.

 

Có một tình yêu dù cố gắng thế nào cũng không thể thốt thành lời.

 

Vì khi nói ra sợ gió sẽ thổi bay đi mất.

 

Trần Lâm vào bắt gặp, giữa đêm khuya trai đơn gái chiếc cùng ở chung một phòng. Lửa hờn ghen trong hắn càng lớn không cách nào dập tắt được. Trước những lời chỉ trích, hạch hỏi, đay nghiến của mọi người, Trần Vũ đứng ra nhận mọi trách nhiệm về mình. Riêng phần Uyển Nhi càng ngày cô càng không thể nào chịu được tính khí thất thường, độc tài, khắc nghiệt của Trần Lâm, cô xông ra khỏi nhà, chạy tìm Sĩ Phong cầu cứu.

 

Ông Thành Lộc và Trần Lâm đuổi kịp đến, mới rõ hay sự thật Sĩ Phong và Uyển Nhi là anh em cùng cha khác mẹ.

 

Chuyện ấy, Trần Lâm không quan tâm, anh quyết phải bắt Uyển Nhi về. Cô không chịu cúi đầu trước số phận, lần nữa vùng chạy đi thì bị tai nạn.

 

Không ai có thể hiểu được Trần Lâm yêu Uyển Nhi như thế nào. Nhưng tình yêu ấy chỉ khiến Uyển Nhi hoảng sợ và đau khổ. Anh yêu lại không biết cách yêu. Nhờ Dạ Lan, Trần Lâm hiểu được trong tình yêu không có sự cao ngạo và tự phụ. Anh yêu Uyển Nhi thì phải để cô hạnh phúc. Trần Lâm gặp Uyển Nhi và Trần Vũ, lần đầu tiên cũng là lần duy nhất anh bộc bạch con tim mình, rồi anh sẽ đi xa….. có lẽ anh sẽ đi tìm Dạ Lan người con gái yêu anh và hiểu anh. Chỉ khi đối diện với Dạ Lan, anh mới sống thật với bản chất của mình nhất.

 

“Hạnh phúc không phải vất vả một lần an nhàn mãi mãi, chiếm được thì cũng có thể đánh mất, tình yêu khó không phải lúc yêu nhau, mà là ở bên nhau trăm năm không rời.”

 

Trải qua bao sóng gió, dằn vặt khổ đau, giờ đây tình yêu của Uyển Nhi, vị hôn phu của Uyển Nhi cũng đã mãi mãi bên cạnh Uyển Nhi, sẽ tay trong tay cùng cô đi hết quãng đường tình. (nhớ đừng có ăn hiếp anh Vũ nha bé Nhi *(^O^)/*・)

 

Người kể: ~3mtl~

VIDEO CÙNG ALBUM KHÁC >
ALBUM VIDEO KHÁC >

Vị Đắng Đời Cha

Tiếng đờn ai oán, dìu dặt vọng về trong đêm thanh vắng. Tiếng đờn vừa lạ vừa quen, đưa hồn về miền ký ức xa xưa...

Vị Đắng Cuộc Đời

Vợ chồng Hùng và Hậu tuy nghèo nhưng sống rất tình nghĩa. Không còn cha mẹ bà con thân thuộc, anh chị xem Dũng như một đứa...

Vầng Trăng Trong Mưa

Sinh con và nuôi dạy con từ bé đến lúc trưởng thành, cha mẹ nào không muốn con mình có một cuộc sống đủ đầy hạnh phúc,...

Nước Suối Trường Sinh

Tù trưởng bộ lạc Hà Sơn – Kha Lân luôn lấy chinh chiếm làm niềm vui. Mọi chuyện bắt đầu từ khi ông cưới Y Miên –...

Như Núi Thái Sơn

"Uống nước nhớ nguồn, làm con phải hiếu. Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.”   Không...

Ngôi Nhà Mơ Ước

Ngọc là con gái trong một gia đình khá giả, vì yêu Tâm nên cô từ chối cùng mẹ qua nước ngoài định cư. Nhưng ngờ đâu...

Mẹ

"Mẹ” - chỉ một từ thôi, một từ ngắn ngủi vỏn vẹn có hai chữ cái, nhưng lạ lùng thay, nó lại chứa đựng không biết...