Lung linh cung

Cô Lành Cầu Bông

Thể loại: Xã Hội

 

Diễn viên: 

- Tài Linh: Lành

- Kim Tử Long: Lâm

- Linh Tâm: Hùng

- Thoại Mỹ: Son

....................

  • Xem video
  • Hình ảnh
  • Nội dung
"Con người sống trên đời, không thể không cần tiền, nhưng tiền là con dao hai lưỡi. Tiền đem đến hạnh phúc và ấm no cho con người. Nhưng cũng chính tiền làm băng hoại nền tảng đạo đức, hủy diệt tình yêu, phá tan hạnh phúc gia đình.”
 

Đã có biết bao cuộc tình tan vỡ đau thương cũng chính vì ma lực của đồng tiền.

 

Tại xóm Cầu Bông nghèo nàn, nhưng nghĩa tình luôn đong đầy, có một mối tình đẹp giữa chàng trai nghèo, hiền lành, siêng năng và cô gái quê dịu hiền, trong sáng.

 

Ngày ngày Lành gánh nước mướn để có tiền phụ mẹ đắp đổi cuộc sống qua ngày. Tuy hoàn cảnh thiếu thốn, nhưng cô luôn cảm thấy hạnh phúc, đầy đủ khi bên cạnh có mẹ và Lâm – chàng trai hết lòng yêu thương cô. Đối với Lành như thế là đã quá đủ, cô chẳng còn ước mơ chi cao xa hơn thế. Nếu như không có sự xuất hiện của Son đã làm thay đổi cả cuộc đời cô.

 

Son cũng từng sống ở xóm Cầu Bông, Son tiếc thay cho cái đời của bạn, Lành có nhan sắc, nhưng lại không biết tận dụng nhan sắc ấy để đổi cho mình cuộc sống sung sướng. Suốt ngày chỉ biết gánh nước mướn để vai sờn, tay chai, phí đi cái nhan sắc ông trời đã ưu ái ban tặng cho cô. Son đã vẽ cho Lành thấy một tương lai đầy mộng ảo. Lúc ấy, Lành chỉ đơn giản nghĩ nếu cô đi làm cùng Son, thì có sẽ có tiền để lo cho mẹ, cho cuộc sống gia đình.

 

Khi bà Hai nghe ý định Lành muốn theo Son làm phục vụ ở nhà hàng, bà đã lo sợ và không đồng ý, linh cảm của người mẹ mách bảo sợ rằng rồi đời của Lành sẽ không còn yên lành như lòng bà mong muốn, khi cô bước chân vào thế giới không thuộc về mình.

 

Lâm vì yêu, vì thương không muốn Lành buồn, nên nói giúp xin cho Lành được đi làm. Anh tin Lành, tin vào tình yêu của Lành, sẽ không có mãnh lực nào chia rẽ tình yêu ấy được.

 

Lành của trước kia suốt ngày chỉ áo bà ba, chân đất, giờ đây khoác lên người bộ cánh thời trang, đi giày cao gót, thêm chút phấn, chút son. Lành hoàn toàn lột xác như hóa thành thiên nga.

 

Tuy mới bước chân vào thế giới xa lạ, nhưng Lành nhanh chóng thích nghi với thế giới ấy. Cô bắt đầu biết tô son điểm phấn, biết diện những bộ cánh khêu gợi, biết uống rượu, biết liếc mắt đưa tình và biết nở nụ cười giả tạo.

 

Lành bị cuốn vào vòng xoay của cuộc sống ăn chơi trụy lạc. Cô bắt đầu thấy sợ cuộc sống cơ hàn trước kia, bắt đầu thấy chán ghét mái tranh tồi tàn rách nát “tôi đã chán chê những ngày cơ hàn gian nan, những ngày cơm thừa canh dư, những ngày áo quần tả tơi. Đêm về, khi trời mưa giông, mái tranh không làm ấm thân, suốt đêm lo sợ trằn trọc”.

 

Đương nhiên, tình yêu giữa cô và Lâm cũng nhanh chóng bị Lành khai tử, chẳng chút tiếc thương. Bắt đầu từ giây phút Lâm đồng ý để Lành đi làm, cũng chính là lúc anh đánh mất tình yêu của mình. “Thôi đừng, thôi đừng luyến lưu, nhắc thêm chi chỉ thêm ưu phiền. Tình duyên không vẹn phải nào do tôi, vì bởi ông tơ không se cho trọn. Nên thời gian qua tình ta cũng phôi pha.”

 

“Em đi rồi, có nghĩa là xa xôi. Tôi ngóng chờ, cũng chỉ là chờ thôi. Làm sao ngăn được bước người dừng lại trên hướng đời. Để tình không còn chia phôi, để lệ buồn không đọng bờ môi.”

 

Lâm bắt đầu hối hận, hối hận vì sao ngày ấy lại đồng ý. Anh rất muốn níu kéo thời gian, xin hãy trả lại cho anh những ngày tháng êm đềm hạnh phúc trước kia, trả lại cho anh người yêu bé nhỏ, dễ thương, dịu dàng…. hãy trả lại cho anh, trả lại cho anh.

 

Lâm tự dối lòng, có lẽ chỉ là một thoáng đam mê, Lành bị choáng ngợp trước thế giới xa hoa, lộng lẫy đầy phù phiếm ấy. Rồi có lúc Lành sẽ nhận ra thế giới ấy không thuộc về cô.

 

Nhưng nụ hôn nóng bỏng giữa Lành và Hùng - người tình mà Lành quen chưa lâu ở vũ trường. Một màn say sưa ấy như cái tát đánh thẳng vào lòng anh, khiến anh chết tâm triệt để. Phải chăng anh đã quá ảo tưởng vào sức mạnh tình yêu mà đã quá xem thường sức mạnh của những đồng bạc trắng. Anh muốn níu kéo, nhưng càng níu kéo thì Lành lại càng rời xa anh. Những kỷ niệm ngọt ngào, những buổi đón đưa, những chiều hò hẹn đã không còn đủ sức ngăn cản bước chân Lành nữa rồi.

 

Tình yêu của Lâm đã chết!

Tâm của Lâm cũng chết!

Lành của ngày hôm qua cũng đã chết.

 

Lành của bây giờ chỉ biết sống cho hiện tại, cho giây phút đang hiện hữu, sống cho chính bản thân mình, cho những khao khát đam mê của riêng mình. Lành chấp nhận từ vũ nữ trở thành gái bao hạng sang.

 

Lành cũng đã từng mơ có ngày khoác lên mình chiếc áo cưới, nhưng cô biết, giờ đây và mãi mãi cũng sẽ không bao giờ có lễ vu quy. Lành đã không còn đường để quay đầu nữa rồi, cô như con thiêu thân cứ lao mình vào lửa đỏ. Một mặt sống cảnh chồng hờ vợ tạm cùng Hùng, mặt khác lại chung sống với ông Dương - lão già lắm bạc nhiều tiền. Ông ta si mê Lành, không tiếc vung tiền ra để cung phụng cho Lành. Nhưng khi ông Dương khánh kiệt, sự nghiệp phá sản thì Lành nghe theo lời Hùng trở mặt với ông Dương. Ghi thù trong lòng, ông Dương mướn giang hồ rạch mặt hủy hoại dung nhan của Lành, trả thù sự phản bội của cô. Vũ khí lợi hại duy nhất để Lành kiếm tiền giờ đã mất, thì sự yêu thương, chiều chuộng của Hùng đối với cô cũng mất. Thấy Lành không còn giá trị có thể hái ra tiền nữa, hắn liền trở mặt bộc lộ một cách rõ ràng nhất bản chất ác quỷ của mình. Hắn xem Lành là gánh nặng, những lời ngọt ngào được thay bằng những lời đay nghiến, mỉa mai, những ánh mắt nồng nàn, say mê đã thay bằng những tia nhìn lạnh lẽo, chán ghét.

 

Nhưng giờ đây, Lành còn biết đi đâu về đâu nữa. Khi chính cô là người quyết rũ bỏ quá khứ, từ chối tất cả những tình thâm. Lành hối hận, bắt đầu hối hận cho những đam mê phù phiếm của mình, cho những nghĩ suy bồng bột, dại khờ khi chỉ chạy theo những đồng bạc trắng.

 

Lần cuối cùng Lâm đến tìm Lành, anh báo cho cô biết rằng mẹ cô đã mất. Bà mất, mà lòng vẫn không an, luôn lo lắng cho đứa con bất hiếu trót lầm đường lạc bước.

 

Lành khóc như chưa từng được khóc, những giọt nước mắt ăn năn, hối hận muộn màng. Khổ sở cùng đau đớn đang tràn ngập tim cô. Bây giờ ngoài khóc ra cô chẳng biết phải làm gì. Nhìn Lành đang chìm ngập trong nỗi đau điều duy nhất Lâm có thể làm cho cô lúc này là quay lưng bỏ đi.

 

Mặc dù từng có tình yêu nhưng tình yêu ấy đã chịu quá nhiều thương tổn, quá nhiều vết thương.

 

Đi sai một bước, lạc nhau cả đời.

 

Lâm đi rồi, một lần nữa nước mắt lại tràn đầy trong hốc mắt. Vừa lúc Hùng về đến, thấy Lành khóc tức tưởi, hắn lại kiếm chuyện đánh đập, hành hạ Lành. Nhìn Lành cứ bị tên Hùng đối xử tàn nhẫn, Chín Thẹo – tên đàn em đi theo Hùng, không dằn được lòng oán hận. Vì chính bản thân Chín Thẹo cũng là nạn nhân của Hùng, khi Chín Thẹo không còn giá trị lợi dụng cũng bị Hùng đối xử nhẫn tâm.

 

Chín Thẹo đã lén đâm Hùng một nhát, nhưng tên đốn mạt này mạng lớn, Hùng chỉ bị thương nhưng vẫn đủ sức giết chết Chín Thẹo. Chính lúc này Lành đã làm một việc, mà cô cho là đúng nhất cuộc đời mình….. đâm thêm tên Hùng một nhát chí mạng.

 

Kết thúc tất cả những ân oán tình thù, những ảo ảnh đam mê phù phiếm.

 

Sau khi ra tù, Lành trở về xóm Cầu Bông nơi đã cho cô những tháng ngày hạnh phúc, ấm êm nhất….. thế mà cô đã từng rũ bỏ nó……

 

“Chiếc cầu Bông đã từng chứng kiến những hẹn hò, những ước mơ của thời con gái. Chiếc cầu Bông cũng là nơi chân tôi bỏ rơi không buồn quay lại để chạy theo những tham vọng sang giàu. Để rồi phải nhận về mình bài học đau thương.”

Người kể: ~3mtl~

VIDEO CÙNG ALBUM KHÁC >
ALBUM VIDEO KHÁC >

Vị Đắng Đời Cha

Tiếng đờn ai oán, dìu dặt vọng về trong đêm thanh vắng. Tiếng đờn vừa lạ vừa quen, đưa hồn về miền ký ức xa xưa...

Vị Đắng Cuộc Đời

Vợ chồng Hùng và Hậu tuy nghèo nhưng sống rất tình nghĩa. Không còn cha mẹ bà con thân thuộc, anh chị xem Dũng như một đứa...

Vầng Trăng Trong Mưa

Sinh con và nuôi dạy con từ bé đến lúc trưởng thành, cha mẹ nào không muốn con mình có một cuộc sống đủ đầy hạnh phúc,...

Nước Suối Trường Sinh

Tù trưởng bộ lạc Hà Sơn – Kha Lân luôn lấy chinh chiếm làm niềm vui. Mọi chuyện bắt đầu từ khi ông cưới Y Miên –...

Như Núi Thái Sơn

"Uống nước nhớ nguồn, làm con phải hiếu. Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.”   Không...

Ngôi Nhà Mơ Ước

Ngọc là con gái trong một gia đình khá giả, vì yêu Tâm nên cô từ chối cùng mẹ qua nước ngoài định cư. Nhưng ngờ đâu...

Mẹ

"Mẹ” - chỉ một từ thôi, một từ ngắn ngủi vỏn vẹn có hai chữ cái, nhưng lạ lùng thay, nó lại chứa đựng không biết...