Chung Vô Diệm - Đại Náo Hội Kỳ Bàn
Thể loại: Tuồng Cổ
Nguồn: blueoceanmusiconline
- Xem video
- Hình ảnh
- Nội dung
Người có thể khảy Ngẫu Tư cầm trên đời chỉ một. Vì giang san xã tắc Tề trào, Tề Vương đành ép lòng, hạ mình đến lãnh cung cầu cứu Chung Nương. Vì nước, vì dân, vì câu “xuất giá theo chồng” Chung Nương đồng ý khảy đàn.
Đã đến ngày giao ước, Ngụy Tấn Anh vẫn tin rằng nước Yên sẽ thắng dẫu biết Chung Nương khảy đàn “tôi xin nhắc cho bà nhớ, dây đàn làm bằng cước sen, nhỏ hơn sợi tóc. Còn tay của bà có thể bóp chết một người”.
Chung Nương niệm chú, cầu Lê Sơn Thánh Mẫu giúp nàng khảy được đàn. Yên sứ giả, nãy giờ vẫn tỏ ra tự tin, hống hách giờ đây xanh tái mặt mày, mồ hôi lã chã. Hấp tấp kiếu biệt quay về nước khi đã phân chia thắng thua, nhược tiểu.
Chung Vô Diệm: Ai Gia đã khảy được đàn
Ngụy Tấn Anh: Thì Tề là đại quốc, Yên bang tiểu quốc.
Chung Vô Diệm: Đại quốc di hà.
Ngụy Tấn Anh: Đại quốc di phụ mẫu…
Chung Vô Diệm: Tiểu quốc di hà
Ngụy Tấn Anh: Tiểu quốc di tử tôn.
Chung Vô Diệm: Thế sao con cháu diện kiến cha mẹ không quỳ xuống tung hô.
Trước những lời nói đanh thép, phong thái uy nghi lẫm lẫm của Chung Nương khiến Ngụy Tấn Anh càng run sợ, mọp quỳ tung hô vạn tuế.
Nhìn sắc mặt Ngụy Tấn Anh, Chung Nương biết được người này vô thủy vô chung, ăn cơm Chúa lại rắp tâm phản Chúa. Chung Nương truyền lệnh khắc hai chữ “phản thần” lên trán Ngụy Tấn Anh.
Ngụy Tấn Anh về Yên xàm tấu. Tức lòng, Chung Nương xem thường Yên quốc “sứ giả thay vua trăm roi chẳng tha”. Yên Đơn công chúa cùng phò mã Tôn Tháo kéo quân sang đánh Tề quốc rửa nhục.
Trận đầu, Chung Nương giao tranh cùng phò mã Yên bang “Tôn Tháo ơi, tiếng đó từng nghe, nhưng nay đối địch đương đầu, thì oai danh sẽ tiêu tan”. Tôn Tháo rơi thương, bị trói giữa sa trường, nếu muốn toàn mạng quay về phải bái lạy Chung Quốc Mẫu. Còn rừng xanh lo gì không củi đốt, Tôn Tháo đành nhẫn nhục phụ trọng, đường đường nam tử hán đại trượng phu đỉnh thiên lập địa, nay vì mạng sống phải quỳ dưới chân đàn bà, tức lòng vì bị sỉ nhục, Tôn Tháo khí huyết công tâm thổ huyết.
Trận thứ hai, Yên Đơn công chúa đích thân xuất chiến. Yên Đơn công chúa cũng là đệ tử tiên gia, phép thuật cao cường, võ nghệ tinh thông, xứng trang nữ kiệt. Chung Nương đấu phép cùng Yên Đơn công chúa. Yên Đơn phép thuật không bằng, trọng thương bất tỉnh. Khi Chung Nương toan hạ sát, thì hào quang sáng chói che chở Yên Đơn.
Bấm tay, Chung Nương biết được sau này Yên Đơn sinh một trai đặt tên Tôn Tẫn tài nghệ xuất chúng nổi danh khắp chư bang sẽ giúp ích cho Tề sau này. Nay Chung Nương hạ thủ lưu tình, đề nghị kết nghĩa chi lan cùng Yên Đơn. “Chung hoàng nương với Yên công nương xem dường máu xương một nhà. Bao nguy nàn gian khó, chúng ta bên nhau giúp nhau hết lòng. Tâm thành xin thề”.
Lúc này, Tôn Tháo đến báo tin, nơi đất Yên, Ngụy Tấn Anh soán đế đoạt ngôi, Yên Vương đã vong mạng. Chính Chung Nương giúp Yên Đơn binh hùng tướng mạnh kéo về Yên bang diệt trừ phản thần.
Cả nước mừng vui, Chung Quốc Mẫu đắc thẳng khải hoàn trở về, duy chỉ có Tề Vương là mặt ủ mày chau. Ngày Chung Nương dẹp yên loạn Yên bang thì cũng là ngày Tề Vương cùng Chung Nương làm lễ thượng đăng bái nguyệt.
Nơi Chiêu Dương cung, Chung Nương cũng chẳng vui vẻ gì khi sắp đến giờ hợp cẩn, nghĩ đến dung mạo xấu xa của mình, lòng thêm bi ai. Xót thương cảnh tình đồ nhi, Lê Sơn Thánh Mẫu đã dùng phép thuật, cải biến dung nhan Chung Nương lột xác trở thành nàng tiên kiều diễm “Ôi vui mừng hân hoan, nét xinh dáng hoa dịu dàng. Da như tuyết băng, môi thắm tươi nụ cười duyên đậm đà. Quân vương nhìn ta tâm sẽ ngất ngây.... trời cao đã ban cho ta tràn ngập hương tình”.
Tề Vương bị ép vào Chiêu Dương cung, nhưng liền sau đó ngỡ rằng mình đã lạc bước chốn thiên thai gặp tiên nữ, hay giả chăng tiên nữ lạc bước trần gian. Tề Vương vui mừng, ánh mắt si mê khi biết được Chung Nương cởi lớp. Tuy giờ đây Tề Vương nói lời thương yêu, lòng Chung Nương càng thêm chua xót, ai hoài. Vì Tề Vương yêu là nhan sắc mỹ miều kia chớ nào phải yêu một Chung Nương gối tuyết nằm sương, xông pha ngoài chiến địa bảo vệ giang san, mở rộng cõi bờ cho Tề quốc.
Sáng hôm sau, trong lúc tâm hồn đang phơi phới, vua Tề đặc ân cho các quan được diện kiến bái mừng Chung Quốc Mẫu với dung nhan bá mỵ thiên kiều. Nhưng phép của Lê Sơn Thánh Mẫu chỉ hiệu lực nhất thời, Chung Nương giờ đây đã trở về…….xủ phụ….như cũ.
Thuận lòng trời thống nhất chư bang, Chung Quốc Mẫu kéo quân tấn công Triệu quốc. Liêm Pha nguyên soái, thất thủ định tự sát báo quân ân. Nhờ Liêm Thoại Hoa đến kịp cản ngăn.
Đông Lộ Vương Điền Côn – nghĩa tử của Chung Nương, trung can nghĩa đảm, hết lòng theo Chung Nương phò nghiệp cả. Điền Côn vừa nhìn thấy Liêm Thoại Hoa xinh đẹp, liền buông lời trêu ghẹo, xem thường nữ kiệt anh thư. May Chung Nương kịp thời ứng cứu, không thì đã trở thành vong hồn dưới thương của Liêm Thoại Hoa.
Liêm Thoại Hoa cũng có phép nhưng so với Chung Nương chỉ như “châu chấu đá xe”. Liêm Thoại Hoa thà chết không chịu hàng. Giữa sa trường nếu không là bạn thì chỉ là thù. Chung Nương giơ đao định hạ sát đứa ngông cuồng. Liêm Pha nguyên soái tìm đến, khấu đầu bái kiến Chung Quốc Mẫu, trên tay cầm theo hàng biểu của Triệu Vương, xin giảng hòa hai nước, hằng năm cống lễ xưng thần, ngọc ngà, gấm vóc trăm xe cống nạp.
Nhìn thấy ý tình của Điền Côn dành cho Liêm Thoại Hoa, Chung Nương đánh lời cùng Liêm Pha cưới Thoại Hoa cho Đông Lộ Vương.
Vừa thu phục được Triệu quốc, Chung Nương lại phò Tề vương phó hội kỳ bàn tại Cửu Trùng Đài – Sở quốc.
Đại thừa tướng Hầu Anh đấu cờ cùng Chung Nương. Liên tiếp Tề thua hai bàn, trong lúc tình thế bất lợi, Chung Nương liền nghĩ ra diệu kế dùng trái đào dụ Hầu Anh rời khỏi. Bàn thứ ba này Tề thắng. Sở Vương tức giận vì hội kỳ bàn mưu sự bất thành, truyền tam quân phủ vây bốn phía bắt cho được Tề Vương cùng Chung Vô Diệm đồng thời cho quân thiêu cháy Cửu Trùng Đài.
Chung Vô Diệm đấu phép, giết chết tướng quân Hầu Anh. Giữa muôn trùng khói lửa, vừa cản ngăn quân địch, vừa bảo vệ Tề Vương không thể toàn tâm chống giặc. Chung Vô Diệm niệm chú biến ra hai cái thúng đưa Tề Vương cùng Yến Anh quân sư an toàn về Tề quốc.
Chung Quốc Mẫu cùng thanh đao trong tay sát thiên binh vạn mã, trong lúc thập tử nhất sinh “hiểm nguy đang gần kề bên ta, bấm tay đã gần ngày khai hoa, đang trong rừng gươm, tử sanh chưa tường mà con ta chào đời”. Chung Nương hạ sanh thái tử đặt tên Điền Đơn “ghi huyết thư vì trong chiến chinh xa ấu nhi mong ngày trùng phùng. Lời gởi thổ quan đất linh trong hài nhi. Ta lướt xông sa trường giải nàn quân binh”.
Phần 3: Chung Vô Diệm - Mão Đoan Tinh Chiêu Phu
Người kể: ~3mtl~