Lung linh cung

Chiều Thu Không Nhạt Nắng

Thể loại: Xã Hội

Nguồn: blueoceanmusiconline

 

Diễn viên:

- Tài Linh: Phượng

- Kim Tử Long: Long

- Trọng Nghĩa: Xíu

- Kim Tiểu Long: Dũng

- ..............................

  • Xem video
  • Hình ảnh
  • Nội dung
Yêu không chỉ là màu hồng, là vị ngọt như trái cam chín vàng mà nó còn pha trộn cả vị chát của lá, vị mặn của muối và cả vị chua của chanh tươi. Có tình yêu đẹp nào mà không phải trả giá bằng nước mắt, thậm chí là cả máu. Nhưng liệu hy sinh có thể nhận về một tình yêu vĩnh hằng, để có một kết thúc tình yêu đẹp như mong muốn hay chỉ còn là quá khứ và nhớ nhung.
 

Phượng cô vũ nữ xinh đẹp, là hoa khôi của quán bar nổi tiếng tại Sài Gòn. Thượng đế đã ban tặng cho cô vẻ đẹp mị hoặc đến mức như có thể cướp đi hồn phách người đối diện, vẻ đẹp của cô khiến chói mắt người nhìn.

 

Long – công tử nhà giàu, một trong những cây si say mê đeo đuổi theo bóng dáng Phượng. Anh yêu Phượng không vì nhan sắc trời ban ấy, mà còn vì tâm hồn trong sáng của Phượng, chỉ vì hoàn cảnh mà cô phải rơi xuống vũng bùn lầy. Long không để tâm chuyện Phượng là vũ nữ, anh đã dang rộng đôi tay, ôm đón Phượng bước vào đời mình, đưa cô tìm đến một chân trời mới.

 

Long không phải là người đàn ông duy nhất trên thế giới này yêu cô. Nhưng là người duy nhất trong thế giới tình yêu chiếm trọn trái tim Phượng. Đời như nước, nước chảy chẳng xuôi theo dòng, hạnh phúc đâu chỉ xây dựng bằng nụ cười mà nó còn được xây bằng cả nước mắt và cả sự hy sinh.

 

Long làm ăn thất bại, sản nghiệp tiêu tan. Trước giờ Long đã quen với cảnh chăn ấm, nệm êm giờ thất thời lỡ vận, một sớm một chiều anh không thể nào tiếp nhận nổi. Càng đau đớn hơn là vì để có tiền tiếp tục lo cho cuộc sống gia đình mà Phượng phải quay trở về con đường cũ. Tự ái người đàn ông không cho phép anh sống dựa vào những đồng tiền nhục nhằn của Phượng.

 

Có ai thấu hiểu cho nỗi lòng của Phượng, cô đã một lần rơi vào vũng bùn nhơ nhuốc, Long đến như một vị thiên thần cứu lấy đời cô. Quá khứ đau buồn đó đã ăn sâu vào tâm khảm, quãng đời tối tăm đó Phượng đã cố để nó ngủ yên trong dĩ vãng. Nhưng vì Long, Phượng đành hy sinh, đêm đêm dưới ánh đèn màu, buông lơi theo những điệu nhảy quay cuồng để đổi về những đồng tiền ô nhục xoay sở qua cơn túng quẫn.

 

Long không hiểu hay không dám đối diện với sự thật đắng cay vì anh bất tài nên giờ đây để Phượng gian khổ. Nhìn Phượng nuốt ngược nước mắt vào tim, dẹp luôn cả lòng tự trọng tất cả chỉ vì anh, vì anh. Không đành lòng nhìn Phượng phí cả tuổi thanh xuân, chán nản, tự ti Long bỏ ra đi.

 

Long quay đi trốn chạy hiện tại, trốn chạy ra khỏi trái tim Phượng. Đời cô còn dài, còn cả một tương lai phía trước, chỉ cần không có anh, Phượng có thể làm lại từ đầu. Đây là cách lưỡng toàn nhất mà Long cho rằng mình đã nghĩ ra.

 

Anh để mặc Phượng đứng giữa trời đêm lạnh giá, nhưng cái lạnh ngoài da có là gì so với lòng cô đang rét mướt. Từng giọt nước mắt u uất, nghẹn ngào không ngừng trào nơi khóe mắt. Nhìn bóng Long một lúc mỗi xa, tim Phượng bỗng chốc co rút đau đớn, cô thống thiết gọi tên anh, lao chạy theo anh không để ý xung quanh đến nỗi bị tai nạn giao thông phải nhập viện.

 

Thế mà, từ ngày Phượng nằm viện, Long cũng không một lần xuất hiện. Nước mắt lần nữa lại tuôn trào. Anh là người đã vượt qua ám ảnh quá khứ, vượt qua sự khắc nghiệt của số phận để đến bên cô, che chở cho cô. Phượng sẽ không buồn, không để tâm vì những tổn thương tâm hồn mà Long đã mang đến. Phượng tin chỉ là nhất thời Long không chấp nhận được sự thật, cô sẽ để Long có thời gian bình tâm suy nghĩ. Vì cuộc đời là những ước mơ, là bài ca yêu thương nồng thắm, giúp con người vững bước đi lên trên đỉnh sáng vinh quang.

 

Hiểu được hoàn cảnh khó khăn của Phượng, vợ chồng bác sĩ Dũng đã cho cô tạm thời tá túc tại nhà riêng, giúp vợ chồng anh săn sóc nhà cửa. Phượng ở nhà Dũng được mấy ngày thì Xíu – người bạn thâm giao đã giúp đỡ cô cùng Long rất nhiều trong những tháng ngày khó khăn đến báo tin gặp Long ở bến tàu. Xíu đã hết lời động viên anh cần phấn chấn tinh thần. Long còn đôi tay còn khối óc vẫn còn đủ sức lo cho hạnh phúc gia đình. Nhưng tiếc những lời của Xíu như nước chảy qua cầu, Long là người yếu hèn, chỉ một lần vấp ngã đã vội thất chí, buông xuôi cuộc đời. Long thật đáng thương, đáng thương không phải vì anh thiếu thốn tình cảm mà đáng thương vì xung quanh anh vẫn còn rất nhiều người quan tâm, lo lắng nhưng Long lại không biết trân trọng những tình cảm đáng quý ấy. Để tìm quên, Long lao vào cờ bạc, hút sách, ngày càng trở nên tác tệ, thân thể hao gầy, người không ra người ma không ra ma.

 

Nghe Xíu kể lòng Phượng càng đau đớn, cô không thể ngờ Long lại nhu nhược, yếu hèn đến thế. Hạnh phúc mà cô vẫn chắt chiu gìn giữ từng ngày đang bị bao trùm giữa sương tuyết lạnh. Không! Phượng không cho phép Long gục ngã, không cho phép anh đầu hàng trước số phận, không cho phép anh từ bỏ hy vọng, từ bỏ tương lai. Nhất là, không cho phép anh từ bỏ đi tình yêu của hai người.

 

Phượng cùng Xíu đi tìm Long. Chỉ mới mấy ngày không gặp, nhìn Long hốc hác, tiều tụy Phượng không cách nào ngăn được dòng nước mắt chua xót. Phượng dùng tình yêu thuyết phục anh, mong Long có thể tìm lại niềm tin trong cuộc sống, cùng cô tay lái tay chèo vượt qua cơn sóng dữ đang nhấn chìm con thuyền tình yêu đôi lứa. May mà Long vẫn còn chút lương tâm, còn chút lý trí, vẫn còn cảm nhận được tim mình đau xé khi nhìn từng giọt lệ người thương rơi, vẫn còn nhận ra bên mình còn có những người hết lòng quan tâm anh.

 

Long theo Phượng về, bắt đầu một cuộc sống mới, một cuộc sống hoàn toàn xa lạ nhưng Long cố gắng làm quen với nó. Phượng mở quán nước nhỏ, còn Long ngày ngày theo Xíu đạp xe kiếm tiền. Phượng thầm vui mừng khi nghĩ hạnh phúc đã quay về, nhưng số phận chưa một lần buông tha cho Phượng. Long nghiện ma túy, dù Phượng, Xíu đã khuyên anh cố gắng từ bỏ thứ độc dược nguy hiểm đang giết anh lần hồi. Anh cũng muốn lắm, nhưng không sao từ bỏ được, khi ngày ngày Tèo cứ đem thuốc đến cho anh.

 

Ông Vạn – ông già dê giàu có, nắm được yếu điểm của Long, ông dùng những gói thuốc trắng làm điều kiện bắt anh phải để Phượng phục vụ ông ta một đêm. Ông Vạn đã say mê nhan sắc Phượng từ lâu, khi cô còn làm ở quán bar Linh Đa, ông đã dùng tiền, rất nhiều tiền nhưng vẫn không thể nào chinh phục trái tim cô.

 

Trong lúc bị cơn nghiện hoành hành thể xác, Long đã đánh mất lý trí, quăng bỏ lương tâm, tự tay hủy diệt tình nghĩa vợ chồng. Anh gật đầu đồng ý với điều kiện của ông Vạn. Long cầm gói thuốc tủi nhục rời đi. Phượng đi chợ về tới, thì ông Vạn đã chờ sẵn ở trong nhà, toan giở trò trăng gió bướm ong. Phượng dùng hết sức bình sinh chống cự, cố thoát khỏi tay lão già dê háo sắc. Trời vẫn còn nhủ lòng thương, bà Vạn tìm đến. Phượng nhìn bề ngoài nhỏ nhắn, yếu đuối, nhưng lại mạnh mẽ, đầy nghị lực. Đây là lần thứ hai, bà Vạn tìm cô đánh ghen không đụng được vào Phượng, ngược lại còn bị cô đuổi cả hai vợ chồng ra khỏi nhà.

 

Xíu chạy xích lô về tới, có cả vợ chồng bác sĩ. Chính Dũng đã đứng ra trả hết số nợ mà Long đã mượn ông Vạn. Phượng vô cùng cảm kích trước ơn nghĩa của vợ chồng Dũng. Thật ra, Dũng chỉ là đang trả ơn, vì ngày xưa trong lúc Dũng gặp khó khăn, cũng buông xuôi cuộc đời chính Long đã ra tay giúp đỡ, nhờ thế Dũng mới công thành danh toại như ngày hôm nay.

 

Tất cả mọi người cùng đi tìm Long. Anh cúi đầu xấu hổ, không còn mặt mũi nào mà nhìn ai, nhất là Phượng – người vợ đã chịu nhiều đau khổ, đã hy sinh cho anh rất nhiều. Số tiền mà Phượng giúp Long trả nợ ngày nào là cô tự ý lấy của vợ chồng Dũng. Chính vì anh mà Phượng đã đánh đổi bằng tất cả những gì chân thiện nhất đời mình.

 

Dũng đưa Long đi cai nghiện. Long quyết tâm đứng dậy từ nơi mình vấp ngã. Tình Phượng ví như sông đầy, đây sẽ là những giọt nước mắt sau cùng xua đi nỗi đau. Anh không phải là ánh sáng của đời cô, mà Phượng mới là ánh chiều thu không bao giờ tắt nắng dịu dàng sưởi ấm tâm hồn anh. Ngày anh về, sẽ cùng Phượng làm lại từ đầu giống như khi chưa bắt đầu.

 

Người kể: ~3mtl~

VIDEO CÙNG ALBUM KHÁC >
ALBUM VIDEO KHÁC >

Vị Đắng Đời Cha

Tiếng đờn ai oán, dìu dặt vọng về trong đêm thanh vắng. Tiếng đờn vừa lạ vừa quen, đưa hồn về miền ký ức xa xưa...

Vị Đắng Cuộc Đời

Vợ chồng Hùng và Hậu tuy nghèo nhưng sống rất tình nghĩa. Không còn cha mẹ bà con thân thuộc, anh chị xem Dũng như một đứa...

Vầng Trăng Trong Mưa

Sinh con và nuôi dạy con từ bé đến lúc trưởng thành, cha mẹ nào không muốn con mình có một cuộc sống đủ đầy hạnh phúc,...

Nước Suối Trường Sinh

Tù trưởng bộ lạc Hà Sơn – Kha Lân luôn lấy chinh chiếm làm niềm vui. Mọi chuyện bắt đầu từ khi ông cưới Y Miên –...

Như Núi Thái Sơn

"Uống nước nhớ nguồn, làm con phải hiếu. Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.”   Không...

Ngôi Nhà Mơ Ước

Ngọc là con gái trong một gia đình khá giả, vì yêu Tâm nên cô từ chối cùng mẹ qua nước ngoài định cư. Nhưng ngờ đâu...

Mẹ

"Mẹ” - chỉ một từ thôi, một từ ngắn ngủi vỏn vẹn có hai chữ cái, nhưng lạ lùng thay, nó lại chứa đựng không biết...