Cái Bang Hoàng Đế
Thể loại: Tuồng Cổ
Nguồn: Thanh Bình Huỳnh
Diễn viên:
- Tài Linh: Dương Huỳnh Ngân
- Vũ Linh: Trần Xuân Vũ
- Minh Vương: Châu Từ Trân
- Lệ Thủy: Phan Bích Phượng
- ....................
- Xem video
- Hình ảnh
- Nội dung
Tri huyện Dương Háo Danh – người cũng như tên, tuyệt không sai chạy, vâng lệnh Vua nên cũng ra sức tìm Thái Tử, mong ước có ngày được làm sui với Hoàng thượng. Lúc này giáo đầu Tào Bang báo trong ngục có một tên tội phạm tên Châu Từ Trân, nhưng khổ thay chàng ta vừa trốn ngục.
Châu Từ Trân, Trần Xuân Vũ có lẽ là hai chàng ăn mày đẹp trai nhất trong giới cái bang. Tuy không họ hàng, thân thuộc nhưng xem nhau như thủ túc tình thâm. Châu Từ Trân hiền lành, Trần Xuân Vũ tính tình phóng khoáng. Một hôm do Vũ đi đánh bạc hết tiền, nên quơ tạm cái bọc quần áo của Trân, từ đánh bạc chuyển sang đánh nhau, thế là Vũ bị bắt giam trong huyện đường.
Đến khi trốn được trở về, trên tay là bọc quần áo của Trân, nhưng lại mất đi viên ngọc. Vũ kể lại mọi chuyện, thấy tên quan huyện cứ gặng hỏi phải Châu Từ Trân không, Vũ bực mình nhận bừa. Quan huyện Háo Danh ngỡ mình đã tìm được Đông Cung Thái Tử nên liền nịnh bợ ra mặt, tiếp đãi Vũ vô cùng ân cần chu đáo. Vũ cảm thấy thích thú nên tạm mượn luôn tên Trân của bạn.
Quan huyện lần nữa đến mái chòi xiêu vẹo “căn cứ địa” của giới cái bang tìm Thái tử Châu Từ Trân. Lão Phan Kỳ, Bích Phượng nào biết chuyện chi, liền kêu Trân ra cho quan dạy việc. Tưởng Phan Kỳ, Bích Phượng dám đùa bỡn quan trên, tri huyện Háo Danh sai người đánh. Vũ xuất hiện đúng lúc, nhìn thấy Vũ, tri huyện liền thay đổi một trăm tám mươi độ. Nhìn mặt ông tri huyện thượng đội hạ đạp, Vũ đã ghét, sẵn dịp vịn vào chức Thái Tử Đông Cung đánh vài roi cho bõ ghét.
Ây da, lúc này có vị tiểu thư xinh đẹp tìm đến. Nàng ấy chính là Dương Huỳnh Ngân ái nữ của quan tri huyện. Thật ra Huỳnh Ngân thầm thương anh chàng hành khất Trần Xuân Vũ từ lâu lắm đến nay mới có dịp bày tỏ. (tình yêu này thật là khó đỡ hí hí)
“Rồi đây trên bước anh đi
Có tôi bên cạnh, xá chi nhọc nhằn”
Đời Vũ như cánh chim côi, không định hướng, bốn phương là nhà. Chàng chưa và cũng không dám nghĩ Huỳnh Ngân lại yêu mình. Huỳnh Ngân trao lại cho Vũ viên ngọc mà nàng đoạt lại từ tay cô chủ quán Thu Hồng, mà nàng Thu Hồng thì cướp được trên tay vợ giáo đầu Tào Bang.Và đương nhiên là vợ Tào Bang lấy từ trên tay giáo đầu Tào Bang rồi. (rối não thặt)
Vua đến muốn đón Vũ trở về cung, thế là chàng “bỏ của chạy lấy người” không kịp quay đầu lại. Vũ đến trọ tại quán của Thu Hồng. Bất đầu một loạt hiểu lầm dở khóc dở cười giữa ba người đẹp: Huỳnh Ngân, Thu Hồng, Bích Phượng.
Huỳnh Ngân đến quán tìm Vũ, gặp Thu Hồng nàng liền có ý dạy dỗ vì tội dám đánh vợ giáo đầu lấy đi viên ngọc. Nàng Thu Hồng đánh không lại, nàng Bích Phượng liền ra tay nghĩa hiệp, hai đánh một nàng Huỳnh Ngân đành……chạy về méc cha (ノ◕ヮ◕)ノ*:・゚✧.
Trải nghiệm vài ngày làm Thái Tử đã xong, Vũ trả lại tên Châu Từ Trân cho bạn, còn chàng sẽ tiếp tục cuộc đời sương gió. Đến lúc này Châu Từ Trân mới biết mình cũng không phải con Vua, mà con của thái úy Châu Trung. Chuyện tranh quyền đoạt lợi chốn hoàng cung không thích hợp với Vũ, thì lại càng không hợp với Trân.
Trong khi danh xưng Thái Tử vẫn còn vài giây hiệu lực sau cùng, Vũ nhờ tri huyện Háo Danh mang y phục tân nương, tân lang đến quán trọ. Vũ đứng ra tổ chức hôn lễ cho Trân cùng Bích Phượng, Thu Hồng, hai nàng con gái đã hết lòng yêu thương Trân.
Còn phần Huỳnh Ngân, khi biết Vũ không phải là Thái Tử, nàng còn vui mừng hơn. Vì người nàng yêu là một hành khất Trần Xuân Vũ chớ không phải là ông Thái Tử tên gọi Châu Từ Trân. Khi mọi chuyện đã quay về quỹ đạo Vũ là Vũ, Trân vẫn là Trân. Tri huyện Háo Danh chỉ biết kêu trời kêu đất, đường đường tiểu thư lá ngọc cành vàng lại muốn lấy một tên ăn mày, muốn sống những tháng ngày lang bạt, rày đây mai đó.
Phú quý tựa như mây khói. Châu Từ Trân: một ông hai bà, Trần Xuân Vũ: có chàng có thiếp, cả năm người cùng tiếp bước trên con đường…… hành khất.
“Ôi trời cao rộng thênh thang bốn phương là nhà. Đời đau thương vẫn luôn có người hiền lương. Ánh thái dương đã khuất chúng ta lên đường. Nguyện sánh bước bên nhau sớt chia buồn vui”.
Người kể: ~3mtl~