Bẫy Tình
Thể loại: Xã Hội
Diễn viên:
- Tài Linh – Hiếu
- Vũ Linh – Trường
- Thanh Hằng – Lan
- Xem video
- Hình ảnh
- Nội dung
Lý cũng là người cùng quê và yêu thầm Hiếu từ lâu, gia đình anh đến hỏi cưới Hiếu. Vì muốn con mình bước thêm bước nữa và không để giọt máu kia ngăn cản hạnh phúc của con nên mẹ Hiếu đã nhờ người bắt đứa bé đem đi. Hiếu đau khổ tuyệt vọng vì cách làm của mẹ nên quyết bỏ nhà ra đi để tìm lại đứa con của mình.
Bảy năm trôi qua đứa con vẫn không hề có tin tức gì. Và bây giờ Hiếu cũng không còn là một cô gái quê mà cô đổi tên thành Tường Oanh làm chiêu đãi viên của phòng trà Biệt Ly. Chính nơi đây Oanh gặp lại Lý, cô thực sự đã cảm động trước tấm lòng của anh nên hai người đến với nhau. Oanh là cô gái rất dễ thương, yêu đời pha chút lém lỉnh, “lém lỉnh” của một người phụ nữ phong trần, từng trải nhưng hơi chằn một tí. (Oanh diễn khúc ghẹo mẹ con Lan cười đau cả bụng)
Ông Trường – một tay ăn chơi khét tiếng, lăn lộn trên thương trường và cũng sành sỏi trên tình trường giống như cái tên của ông vậy. Ông Trường vừa qua lại với Khánh – chị dâu trước đây của Tường Oanh, vì Khánh rất giàu nhưng lại thiếu tình cảm. Đồng thời lại nói yêu Lan – bạn thân của Oanh. Nhưng đúng là gừng càng già càng cay, thực ra người ông yêu thực sự và muốn cưới lại là Tường Oanh, Lan chỉ là con cờ của ông. Oanh thì lại rất ghét và khinh rẻ ông Trường vì cách xử sự đểu giả của ông.
Tuy nhiên ai cũng có quyền lựa chọn của mình, dù là Tường Oanh hay ông Trường cũng vậy. Cả Khánh và Lan đều ngỡ ngàng trước cách xử sự của ông. Với kinh nghiệm của một người từng trải “không quá vui vì được, cũng không quá buồn vì mất đi”, luôn đối diện cuộc sống với thái độ rất bình thản, ngay cả chuyện bỏ hai cô cùng lúc sau khi đạt được mục đích, đối với ông đó là điều hiển nhiên mà cả hai phải cam tâm chấp nhận và chúc phúc ngược lại cho ông.
Tưởng đâu số phận đã an bài cho Oanh và Lý, nào ngờ người bắt con Oanh năm xưa lại chính là tài xế của ông Trường và đứa bé đó hiện được ông Trường nuôi dưỡng. Mọi việc thay đổi trong tích tắc, Trường lập tức dùng đứa con “bẫy” ngay mẹ của nó, đây là “cái thế của người đang thất thế”, bắt Oanh làm vợ mình. Ông Trường là người dám nghĩ dám làm, ông yêu Oanh và can đảm thừa nhận hành vi lợi dụng của mình để đạt được tình yêu đó.
Trường tin rằng ông sẽ mang lại cho Oanh hạnh phúc thật sự bằng tình cảm của mình dù cho trước mắt không phải là vậy. Dù ông gian manh xảo trá đến đâu thì trước tình yêu ông vẫn sống thực với bản chất của mình (hai người đối đáp nghe rất hay, rất ý nghĩa dù là đang thông cảm nhau, đang lợi dụng nhau hay đang khinh ghét nhau).
Một lần nữa Oanh bỏ lại niềm hạnh phúc của riêng mình để được gần con. Kết thúc cảnh gia đình vui vẻ, ánh mắt Oanh nhìn ông Trường chứng minh rằng ông Trường đã không sai. Đâu phải xấu, đâu phải ăn chơi và đâu phải già thì không có quyền tìm hạnh phúc.
“Ở đời này có những lý lẽ riêng, lý lẽ riêng đó diễn ra theo sự ưa thích của từng người, người nào ở thế mạnh hơn là họ thắng, tức là lý lẽ họ đúng, chứ đâu có một lý lẽ duy nhất cho mọi người”.
Người kể: ~skythanh83~