Điện thái hòa

XEM VỞ LƯƠNG SƠN BÁ - CHÚC ANH ĐÀI

 

Lương Sơn Bá – Chúc Anh Đài có cốt truyện đơn giản, một câu chuyện trữ tình đầy buồn thương và nước mắt song tuyệt đẹp. Kịch bản cũng không khai thác gì khác hơn chuyện tình yêu, nỗi khao khát muốn được khẳng định, muốn phá bỏ những định kiến khắt khe trói buộc phận nữ nhi khuê các. Song mặc dù không mang tính triết lý sâu sắc, Lương Sơn Bá - Chúc Anh Đài vẫn được khán giả đón tiếp nồng nhiệt. Và lần này cũng vậy, quá nồng nhiệt là khác. Khi tấm màn nhung khép lại, cái chết của đôi uyên ương ấy cứ gieo vào lòng ta nhiều bâng khuâng ngậm ngùi. Trong một phút giây ta chợt tạm gác những đa đoan của cuộc đời, để chìm trong tiếng hát lời ca, dành chỗ cho cái gọi là - tình yêu. Cuộc đời có bao nhiêu đắng cay khốc liệt, bao nhiêu phũ phàng, nghiệt ngã. Vẫn từng ấy mặt thôi, vậy mà cuối cùng những mối diễm tình vẫn còn lưu mãi với thời gian…


Lương Sơn Bá - Chúc Anh Đài đã cuốn hút không phải nhờ nội dung mà chính nhờ âm hưởng tình yêu chân thành bất diệt ấy. Bởi mở đầu kịch bản đặt ra như một sự phản kháng những định kiến trói buộc người phụ nữ không được biết gì khác hơn ngoài khuê môn thì nửa sau kịch bản ý tưởng này gần như bỏ lửng, bao công đèn sách đầy khao khát hiểu biết của Lương Sơn Bá - Chúc Anh Đài hóa ra lại trở nên vô nghĩa, quá nhỏ nhoi trước một chữ… tình. Với Chúc Anh Đài, nàng đã phải vất vả, can đảm bao nhiêu để đạt được ước mơ của mình thì cuối cùng công lao học hành Chúc Anh Đài đã tiêu tán hết. Nàng không thể vượt ra khỏi những định kiến khắt khe. Nàng vẫn là nàng - phận nữ nhi bèo bọt không tự định đoạt được hạnh phúc đời mình. Đó cũng là một lời tố cáo những quan niệm cổ hủ hẹp hòi của thời phong kiến. Song nếu như các tác giả để cho nàng trăn trở hơn thì ý nghĩa của vở sẽ được nâng cao hơn.


Vũ Linh - Tài Linh đã làm sống lại được một chuyện tình đẹp. Cả hai đã đem đến cho khán giả những cảm xúc bay bổng lãng mạn, dịu ngọt nồng nàn. Nếu Lương Sơn Bá của Vũ Linh chỉ lung linh đẹp ở một trái tim si tình, lãng mạn thì Chúc Anh Đài của Tài Linh đan xen trong lòng nàng cả những điều bình thường và phi thường, cả bất hạnh và sự phản kháng, cả yếu đuối và can đảm. Để rồi mối tình của họ còn đọng lại mãi nơi khán giả một niềm thương tiếc nuối…


Danh hài Bảo Chung rất lâu mới trở lại sân khấu cải lương và anh đã không làm khán giả thất vọng. Trong vai Mã Văn Tài hết sức ngốc nghếch, hợm hĩnh, láo xược, tiếng cười Bảo Chung như làm “náo” cả sân khấu, rất đỗi duyên dáng dí dỏm và cũng hết sức thông minh, không đẩy nhân vật đi quá lố. Có thể thấy Bảo Chung chăm chút cho tiếng cười trong cách anh khai thác từ tính cách nhân vật, trong cả cách “sưu tầm” đạo cụ diễn. Có điều Bảo Chung đem cả “chiếc dù hiện đại” lên sân khấu xem ra không thích hợp với không khí vở diễn. Các vai diễn nghiêm túc của NSƯT Hùng Minh, Kim Phương, Ngọc Đáng, Vân Hà, Chí Linh, Trinh Trinh, Tấn Hoàng… cũng góp phần đem lại sức lôi cuốn đầy đặn cho vở.


Nhẹ nhàng - dễ thương, khán giả ra về cảm thấy bâng khuâng

Ti Ti Yến

 

Link: LSB - CAĐ

 

Các tin khác