Điện thái hòa

TÀI LINH NHẬT KÝ 2 THÁNG LƯU DIỄN TẠI CHÂU ÂU

 

 LTS: Trở về thành phố ngày 30/01/1996 sau gần 2 tháng lưu diễn ca nhạc ở 4 nước Châu Âu (Đức, Hà Lan, Tiệp, Ba Lan) và du lịch ở Pháp với NS Kim Tử Long và ông xả Viết Cường – là nhạc công chơi guitar bass cho dàn nhạc, cùng nhiều ca sĩ nổi tiếng của thành phố, trông vợ chồng Tài Linh mập mạp, trẻ trung, xinh đẹp hẳn ra. Tình nghĩa vợ chồng sau mười mấy năm chung sống vẫn đượm nồng, lại không rời nhau nữa bước suốt hai tháng “ trăng mật”  ở trời Tây như những cặp vợ chồng son, nên nụ cười luôn nở trên môi họ vui y như Tết.

 

   Được sự chấp thuận của vợ chồng Tài Linh, chúng tôi trích đăng những ghi chép của họ về chuyến biểu diễn, du lịch kỳ thú đầu tiên ở Châu Âu (các tít nhỏ do Toà soạn đặt). Những ngày đầu xuân, mời bạn đọc cùng dong ruỗi theo chuyến đi của cô đào nhu mì dễ thương mà đa tài được nhiều khán giả hết lòng yêu mến…

 

GẶP CHỊ TÀI LƯƠNG, HAI CHỊ EM MỪNG RƠI NƯỚC MẮT

 

   Cũng như ba lần đi Úc trước đây, khán giả ra sân bay Tân Sơn Nhất tiễn mình cùng đoàn nghệ sĩ TP rất đông. Trong chuyến đi này, nghệ sĩ sân khấu chỉ có mình, Kim Tử Long, Thanh Bạch – Xuân Hương, còn lại là các ca sĩ Bảo Yến, Thi Nga, Ái Xuân, Hoàng Thơ, Kim Khánh, nhạc sĩ Quốc Dũng v.v…

  Ra sân bay lúc 5 giờ chiều 23/11/95, nhưng 7 giờ tối tụi mình mới vô phòng kiếng cách ly. Gần 8 giờ máy bay cất cánh rời phi trường Tân Sơn Nhất, sau đó ghé Thái Lan khoảng 2 tiếng đồ hồ tiếp nhiên liệu rồi bay thẳng qua Paris (Pháp). 6 giờ 25 phút sáng 24/11, bọn mình đã đặt chân lên thử đô Paris hoa lệ. Lẽ ra đúng một tiếng đồng hồ sau, cả đoàn phải chuyển máy bay từ Paris đi Berlin (Đức), nhưng ngày hôm đó người ta đình công nên mọi phương tiện giao thông đều bị tê liệt. Nhờ vậy mà vợ chồng mình có dịp ghé nhà anh chị Tài Lương – Minh Tâm chơi nguyên một ngày

….Năm năm trời mới được gặp nhau trên đất khách quê người giữa trời Paris tuyết rơi trắng xoá, hai chị em ôm nhau mừng rơi nước mắt. Mình và chị Lương đều không thể ngờ có được ngày vui hôm nay. Mà làm sao có thể ngờ được, vì ngày chị Tài Lương qua Pháp định cư cùng gia đình chồng theo diện chính thức những năm 79-80, mình còn là một cô gái nhỏ, làm nghề….bán vé ở đoàn hát, thỉnh thoảng hát ca nhạc trong những đợt hội thi cho có ‘ phong trào”. Càng nghĩ, mình càng biết ơn sân khấu, đồng nghiệp và khán giả đã giúp Tài Linh có danh có phận như ngày hôm nay…

 

THẤT LẠC VALI ĐỒ DIỄN, LÊN SK MẶC … KÉ ĐỒ TÀI LƯƠNG

 

   Ngày 25/11 cả đoàn đi máy bay từ Paris (Pháp) qua Berlin (Đức). Đến Berlin vào chiều tối, nên bọn mình được Ban Tổ Chức bố trí ngủ đêm tại Waldpark Hotel. Mùa đông ở Châu Âu lạnh không thể tưởng, mười mấy độ âm là chuyện thường. Nhưng bù lại mình rất thích khi thấy tuyết rơi. Đêm đầu tiên ở khách sạn tại Đức, nhìn tuyết rơi li ti bên cửa sổ đẹp y như trong phim, mình tíu tít chỉ cho anh Cường xem. Đến nỗi ảnh phải trêu: “ Nhuận ơi (Phú Nhuận là tên cúng cơm của mình), anh thấy em bữa nay giống mấy đứa nhỏ bạn…cu Bi ở nhà quá!”

 

   Nhưng mình chẳng vui được lâu, thì muốn…té xỉu khi nghe người ta báo tin vali đồ diễn của mình chẳng biết…lạc ở phương nào khi chuyển máy bay từ Pháp sang Đức. Lúc ở nhà mình đem theo hai chiếc vali lớn, một đựng quần áo mặc thường ngày, một là vali đựng phục trang cho các suất diễn. Là nghệ sĩ lần đầu tiên được đi diễn ở Châu Âu, mà không có đồ mặc khi bước lên sân khấu, nghĩ đến đó mình buồn đến nỗi muốn…quay về Việt Nam cho rồi.Nhưng anh Cường đã an ủi: “ Mình đừng lo, để anh tính cho”, rồi nhanh trí điện cho anh Tâm chị Lương đặng ‘cứu bồ’.

 

   Tình chị thương em thật không sao kể xiết. Thế là từ Pháp, anh chị bỏ công ăn việc làm lái xe hơi vượt chặng đường xa ngót 1.300 cây số (đi mất 15 giờ mới tới) giữa trời đầy tuyết và sương mù đến nước Đức. Cả chiếc xe chất đầy vali, túi xách đựng quần áo của chị Lương,nào áo đầm dạ hội bằng kim tuyến, áo dài gấm, áo bà bà v.v…đủ cả. Nhờ vậy gần trọn chuyến lưu diễn, mình đã lên sân khấu với phục trang mặc ké của chị Tài Lương (lúc gần về, chiếc vali thất lạc mới tìm ra…khổ chủ.Thật hú vía!).

 

LÀM THỢ MÁY BẤT ĐẮC DĨ NHỜ SỰ ĐÃNG TRÍ CỦA KIM TỬ LONG

 

   Nghỉ ba ngày ở Đức, ngày 28/11 đoàn đi Ba Lan và ở lại đất nước xinh đẹp thơ mộng này trong hai ngày để diễn xuất đầu tiên tại Nhà hát thủ đô Vác-xa-va. Khi sửa soạn sang Ba Lan, giữa lúc mình vừa thở phào nhẹ nhõm vì được chị Tài Lương “cứu bồ” cho mượn vali đồ diễn, thì chàng Kim hớt hải chạy qua báo “ tin buồn” : “ Chết rồi chị Linh ơi, em để bộ bà ba diễn “ Ngẫu hứng Lý qua cầu” ở…nhà rồi. Làm sao bây giờ, chị có cách gì “cứu” em với!”

 

   Phần mình thì có cái áo bà ba bận ké của chi Lương rồi, giờ lại tới lượt “chiến hữu” duy nhất của mình không có đồ diễn. Thế là hai vợ chồng mình tức tốc ra chợ mua vải đen, về khách sạn mình trổ tài thợ may bất đắc dĩ (vì ba mình là chủ tiệm may nổi tiếng ở đường Ngô Tùng Châu lúc trước mà). Không có thước đo, mình nhắm chừng cắt đại. Rồi lên xe chị Xuân Hương lược đường chỉ dùm, còn mình may tay, vậy tới nơi cũng có một bộ bà ba tươm tất cho Kim Tử Long “ xí xọn” ra sân khấu.

 

KHÁN GIẢ YÊU CẦU TÀI LINH VÀ KIM TỬ LONG CA VỌNG CỔ

 

   Trong các xuất diễn, mình thường ca chung với Kim Tử Long các bài tân nhạc: Lời cuối cho tình yêu, Chuyện tình Lan và Điệp, Ngẫu hứng Lý qua cầu v.v…Trong mỗi tiết mục, hai đứa thường lồng vào những hoạt cảnh ngắn,những điệu lý cho đậm đà hương vị quê hương.Đó cũng sẽ là ưu thế của hai nghệ sĩ cải lương duy nhất của đoàn.Vậy mà suốt 14 suất diễn tại Ba Lan,Tiệp Khắc,Đức,Hà Lan (có ba suất thêm hợp đồng) suất nào khán giả cũng yêu cầu mình và Long ca thêm vọng cổ. Đối với hai đứa có lẽ chẳng có gì dễ thương và làm mình cảm động bằng những lời đề nghị ấy. Tuy mình và Kim Tử Long “ chạy show” ca nhạc ở nước ngoài, nhưng khán giả biết hai đứa rất nhiều qua các vở cải lương video.

 

   Thế là mỗi lần được yêu cầu, Kim Tử Long thường ca hai câu trích đoạn “ Lục Vân Tiên – Kiều Nguyệt Nga”, và hai đứa ca chung bài “ Tặng đời chiếc nón bài thơ”v.v…Còn anh Quốc Dũng tuy là nhạc sĩ nổi tiếng nhưng lúc ấy lại trở thành nhạc công cổ nhạc không chuyên đệm đàn cho Tài Linh – Kim Tử Long.

 

   Mình và Kim Tử Long rất vui khi cộng đồng người Việt ở Nga có lời mời Tài Linh, Kim Tử Long, ca sĩ Bảo Yến và NS Quốc Dũng bay tiếp sang Nga diễn thêm 5 ngày sau chuyến lưu diễn Châu Âu. Nhưng Kim Tử Long bận về nước dự giải Trần Hữu Trang, mình cũng có kế hoạch ở lại Pháp chơi với chị Tài Lương và má (từ Việt Nam qua Pháp chơi ngày 3/1/96) nên chuyến đi Nga xin hẹn lại trong một dịp khác.

 

NHỜ “DỄ NUÔI”, NÊN MẬP THÊM 2 KÝ

 

   Trong chuyến lưu diễn này, anh em nghệ sĩ được Ban Tổ Chức lo khá chu đáo về khâu ăn, ở, di chuyển, sinh hoạt v.v…”Mái nhà” của đoàn là một khách sạn khang trang ở Dresden – thành phố cổ lớn ở Đông Đức. Nơi đây là di tích lịch sử thật đẹp, tráng lệ với những khu phố cổ và cung điện, lâu đài của vua chúa có lối kiến trúc cổ kính, độc đáo. Dù có đi diễn ở đâu, cả đoàn cũng trở về thành phố Dresden.

 

   Tại khách sạn mình với anh Cường ở một phòng. Kim Tử Long ở chung với người anh em cùng tên Long – quái kiệt Thanh Long - ở một phòng khác. Mình rất vui khi anh Cường chơi guitar bass cho dàn nhạc. Những lúc bước ra sân khấu thấy ảnh dạo đàn với ánh mắt đầy khích lệ, mình nhớ lại thuở hàn vi, hai đứa gởi con cho nội ngoại để về tỉnh hát. Giờ đây cũng cảnh chồng đàn vợ hát, mà cuộc sống của hai đứa đã khác xưa nhiều, âu cũng nhờ Tổ nghiệp…

 

   Mỗi lần di chuyển từ điểm diễn này sang điểm diễn khác xa thường cả ngàn cây số, đoàn đi trên một chuyến xe buýt dài như một cái nhà có đầy đủ tiện nghi (có tivi, toa-let…đủ cả) mỗi người khi muốn ngã lưng thì có nguyên một băng ghế để ngủ. Anh Cường rất chịu khó làm “gối” cho mình dựa khi say sưa giấc điệp. Khi nào ảnh than mỏi, mình “ghét” quá “đuổi” ảnh xuống băng sau đặng nằm nguyên băng ghế rộng rãi cho khoẻ.

 

   Mấy lần đi Úc, mình thường là người “ mít ướt”, hay bệnh nhất đoàn. Nhưng chuyến đi này nhờ có anh Cường bên cạnh ( đúng hơn là nhờ…sức mạnh tình yêu) nên mình rất khoẻ. Được cái rất “dễ nuôi”, lại thêm khoái ăn quà vặt nên lúc về mình lên 2 ký (chắc phải lên kế hoạch nhịn ăn cho “nhon” lại đặng quay video cho đẹp). Cả anh Cường cũng mập, trẻ ra. Hèn gì anh Tâm, chị Lương hay chọc hai đứa là “ trông vui như ngày cưới”.

 

NHƯ LÀ HAI THÁNG “TRĂNG MẬT”

 

   Có anh Cường bên cạnh, hầu như mình chẳng phải lo gì vì đã có ảnh lo hết. Nào khiêng đồ, làm thợ chụp hình rất đẹp cho mình (hai đứa chụp hết mấy chục cuốn phim suốt chuyến đi), “quân sư” ngoại giao, đến làm y tế nếu mình bị bịnh v.v… Mình chỉ có nhiệm vụ ủi đồ cho cả hai mà thôi. Hai đứa rất thích đi chơi ở những thắng cảnh và đi mua sắm. Vào các shop mình thường mua quần áo mỹ phẩm, đồ chơi cho con và quà tặng em út bạn bè. Còn ảnh thích mấy món đồ điện tử độc đáo, lạ mắt.

 

   Đi gần hai tháng lại hát đến 14 suất nên mình ít đi chơi mà dành phần thời gian để nghỉ ngơi. Những ngày được nghỉ, anh chị Tài Lương thường đón hai đứa sang Pháp chơi. Đêm Noel bọn mình ở Đức có hơi buồn,vì đường phố rất vắng vẻ, mọi người thích ở nhà đoàn tụ với gia đình.Ban Tổ Chức cũng tổ chức mừng lễ Giáng sinh, có tặng quà cho mỗi thành viên trong đoàn.

 

   Còn Tết Tây cả đoàn ở Đức, mình và anh Cường đón xe đi Pháp.Đêm mừng năm mới, anh chị chở vợ chồng mình ra trung tâm thành phố đón Tết với người Pháp rất vui. Họ tràn ra đường phố rất đông để ca hát, đùa giỡn,chúc nhau những điều tốt lành trong năm và…hôn nhau để bày tỏ tình cảm thân ái. Mình và anh Cường cũng hôn môi nhau y như…hồi đó. Rồi mấy cô đầm cũng muốn hôn “ổng”. Ảnh “ xin phép” mình đàng hoàng nên mình cũng vui lòng cho mấy cổ “mượn” trong giây lát vì mấy khi ổng mới có dịp may được mấy cô đầm xinh như mộng hôn y như trong phim.

 

ĐI ĐÂU CŨNG NHỚ VỀ QUÊ HƯƠNG

 

   Ngày 13/1/96, sau suất diễn cuối cùng ở Mannheim (Đức) cả đoàn về Việt Nam, mình và anh Cường rủ vợ chồng Thanh Bạch – Xuân Hương qua Pháp chơi với anh Tâm chị Lương và mẹ. Mình thích nhất công viện Disneyland có nhiều cảnh đẹp, nhiều trò chơi,có thế giới búp-bê thu nhỏ…như trong chuyện cổ tích.Lúc ấy hai đứa nhớ con kinh khủng.Vì vậy hầu như ngày nào cả hai cũng gọi điện về thăm con (trước khi đi, hai vợ chồng đã gởi Cu Bi ở nhà với cô chu đáo).

 

   Ở Pháp chơi gần hai tuần đến ngày 30/1/96 hai đứa mới về Việt Nam.Dẫu chuyến Tây du có vui bao nhiêu, thì mình cũng nhớ nhà nhớ con, nhớ sân khấu và khán giả thật nhiều. Có đi xa mới thấy tình quê, tình làng nghĩa xóm sao mà thân thương, đậm đà,cảm động.Mình nhớ mãi lúc ra phi trường Paris, mình đem lố ký, tay xách nách mang không biết bao nhiêu là vali túi xách. Tình cờ gặp một bác người Việt Nam làm nhân viên ở phi trường.Nhận ra đồng hương, Bác mừng lắm,chẳng những phụ mình xách hành lý mà còn tặng thêm một món quà làm kỷ niệm. Hình ảnh ấy mình sẽ không bao giờ quên. Cũng như mình đã rơi nước mắt khi bước xuống phi trường Tân Sơn Nhất đã thấy gia đình và những khán giả thân thương nóng lòng chờ đợi giây phút mình trở về…

 

TÀI LINH

Link: TL nhật ký Châu Âu 1
         TL nhật ký Châu Âu 2

Các tin khác