Điện thái hòa

NGHỆ SĨ TÀI LINH VÀ A-B-C-D

 

 

Nghệ thuật cầm ca nếu ngoài định nghĩa ra phải chăng đó là cảm xúc, là sợi tơ ngang trời, là nỗi đa sầu, đa cảm của người nghệ sỹ?

 

Ai đã sinh ra lời ca tiếng hát, cung đàn điệu nhạc để người nghệ sỹ trút cạn lòng mình dưới ánh đèn đêm bên cánh màn nhung lấp lánh, kiêu sa, thướt tha yêu kiều qua hình ảnh nhân vật vai tuồng: là hoàng hậu, vương phi, công chúa… uy quyền tột bực…hay buồn thương, da diết, nức nở ai hoài đa đoan cho số phận không may sanh nhầm ngôi sao xấu giữa cuộc đời nhiều đau khổ?

 

Lời ca tiếng hát làm mê hồn người thưởng thức và làm đắm đuối, phiêu du miền cảm xúc nơi người nghệ sỹ đến lạ thường!

 

Vậy sức mạnh nào, đam mê nào lại quyến rũ nhân gian đến thế?

 

Làm say lòng mộ điệu và quyến rũ, hấp dẫn nơi khán, thính giả xa gần có lẽ xưa nay phải kể đến nghệ sỹ Tài Linh!

 

Tại sao có nhiều nhận định đến vậy khi nói về nghệ sỹ Tài Linh?

 

Bởi cũng không ngoài lý do người ta đặt cho cô đào tài sắc của sân khấu cải lương này nhiều mỹ danh là bà hoàng hay nữ hoàng…và biệt danh này còn ở cả lĩnh vực ca nhạc khi ngươi ta nhắc đến hai từ “Mưa bụi”!

 

Thế thì cuộc sống của bà hoàng thế nào sau ánh hào quang?

 

Thành công của nghệ sỹ Tài Linh thì thật sự không dám bàn, vì đó là những đỉnh cao của nghệ thuật và thống lĩnh tình cảm khán, thính giả, bạn đọc xa gần cũng ở vị trí bậc nhất – vị trí thần tượng và hầu như khi đã chiếm trọn vị trí thần tượng thì bất di bất dịch!

 

Để có được vị trí đỉnh cao ấy, người nghệ sỹ đã làm những gì?

 

Có thể nói rằng, khi danh vọng có, tiền tài có, mà lại có ở đỉnh cao thì…một câu hỏi đặt ra rằng: người ta có “lạc trôi” giữa dòng phù hoa, cám dỗ không? Câu hỏi này liệu có phải là cuộc đời tĩnh giữa dòng đời chăng?

 

Nếu trên sân khấu cải lương tuồng cổ là những cảm xúc làm rung động trái tim người xem bằng những vũ đạo, tiếng hát da diết nức nở của một Lý Thần Phi (tuồng Bích Vân Cung kỳ án) 18 năm giam mình nơi lò gạch chịu nỗi ức oan; của một Thái Bình Công chúa (tuồng Thái Bình Công Chúa) sinh động, lí lắc, thông minh, lém lĩnh và hài hước; duyên dáng như nàng Tố Nga (tuồng Gánh cải trạng nguyên) hoặc sắc sảo, đĩnh đạc, nghiêm minh, uy quyền của Võ Tắc Thiên…hay có lúc oanh vàng thỏ thẻ lời tình của một Bàng Quý Phi, Hàn Tố Mai dám mượn tay chúa đóng ấn truyền ban giết trung thần…thần thái nhân vật đạt cực đỉnh nhưng rồi cũng rung sợ nép mình chờ thân Rồng che chở trong phút giây đền tội…hay thật quê mùa, chân chất, mộc mạc của một cô thôn nữ áo bà ba, nón lá, chân trần cùng với giọng hát sáng trong làm người xem thổn thức, ngất ngây. Cải lương là thế đỉnh điểm, sáng ngời khi cần và bình dân, đời thường là thế!

 

Tại sao phải nói như vậy? Dù là nhân vật nào đi nữa ở người nghệ sỹ mà hầu như tài, sắc không phai qua bao nhiêu năm tháng này vẫn chỉnh chu, kỹ lưỡng, tỉ mỉ cả trong lời ca tiếng hát lẫn hình ảnh nhân vật.

 

Thời gian không làm phôi pha tình cảm mộ điệu dành cho người nghệ sỹ không tuổi này thì cũng ngần ấy thời gian cô đào này sống trọn một cuộc đời tĩnh giữa dòng đời. Điều này có thể nói rõ hơn rằng với nghệ sỹ Tài Linh không một scandal nào vây bủa cô được, bởi một lối sống chuẩn mực, điềm đạm, hoạt động nghệ thuật bằng cả trái tim dạt dào, say mê tột đỉnh đến lạ thường, với nghệ thuật, một gia đình hạnh phúc cô hầu như quên cả thế giới xung quanh. Trong khi ngoài xã hội khi đã là bà chúa, ông hoàng, ngồi trên đỉnh vinh quang, thừa tiền, lắm của…con người dễ dàng “lạc trôi” giữa “vòng tròn A-B-C-D…”: ăn chơi, buông thả, cám dỗ phù hoa, hay mãi đắm chìm đi tìm cho mình danh vọng xa hoa thì Tài Linh vẫn là hoàng hậu giữa cung son của gia đình ấm êm hạnh phúc, được chồng con yêu thương, cưng chiều, hết mực quí mến, trân trọng!

 

Phải chăng sự giản đơn hết sức lại là chìa khoá vô biên của hạnh phúc khó ai có được này?

 

Hay chăng người phụ nữ dù có thành đạt đến đâu thì gia đình vẫn là lựa chọn và gìn giữ trên hết? Thành công rực rỡ là vậy nhưng điều đặc biệt ở nghệ sỹ Tài Linh là luôn nép mình vào cánh tay chồng, tôn trọng tối mực ở người trụ cột của gia đình này, cô hiểu rõ vai trò, bổn phận của người phụ nữ gìn giữ một mái nhà quan trọng đến dường nào!

 

Bởi thế cho nên cô đào cải lương Tài sắc không phai này vẫn có riêng mình một vòng tròn A-B-C-D: an nhiên, bình dị, buông bỏ sớm những sân si, tị hiềm, chung thuỷ, danh lợi không màn, dịu dàng duyên dáng! Thế mới rõ rằng cuộc đời tĩnh giữa dòng đời là thế!

 

Trong khi người ta vẫn còn níu kéo danh vọng phù hoa thì “cô nàng mau nước mắt”, “cô nàng nhõng nhẽo, nũng nịu” lại yên phận và đang hạnh phúc, an yên, đầy đủ, sung túc, “ngoài vòng cương toả, đề huề lưng túi gió trăng…”

 

Có lẽ trường hợp của nghệ sỹ Tài Linh là sự hiếm hoi của đời sống nghệ sỹ mà thi vị, thơ thơ đến lạ thường, nét thơ còn cả trong lời nói của vóc dáng nhỏ nhắn, hiền hoà, lời nói cũng có nhạc, có thơ, êm êm như ru làm sao!

 

Nghệ sỹ ơi, sân khấu ơi cứ hãy thật,cứ hãy đời tĩnh dòng đời! Phù hoa ơi, danh vọng ơi cứ hãy bình yên nhé bên mái gia đình! Đẹp ơi, hãy cứ ngự trị nơi thánh đường sân khấu và thánh đường hạnh phúc nhé! Và, vòng tròn A-B-C-D…ơi hãy mãi là vòng tròn A-B-C-D như của nghệ sĩ Tài Linh nhé, vì đời cần lắm những tài, sắc không phai như thế!

 

Chúc cho nghệ sĩ Tài Linh dù nơi đâu vẫn mãi bình yên, hạnh phúc và tràn đầy sức khoẻ, trẻ đẹp và xinh tươi!

 

VƯƠNG THOẠI HỒNG

Link: TL và A-B-C-D 1

         TL và A-B-C-D 2

Các tin khác