Điện thái hòa

NGHỆ SĨ TÀI LINH HIỆN ĐANG LÀM GÌ, ĐANG Ở ĐÂU???

 

Chỉ là lang thang một chút thôi, giờ đây tôi đã trở về.

 

Đêm 31/3, đoàn Sông Bé 2 khai trương vở mới “Hán Đế Biệt Chiêu Quân”. Đã vào đến tận hậu trường, định tranh thủ phỏng vấn chớp nhoáng Nghệ sĩ Tài Linh nhân dịp chị trở lại sân khấu sau ba tháng nghỉ hát – thế mà tôi lại phải quay ra. Thấy chị quá mệt mỏi sau mấy cảnh diễn, mồ hôi chảy tràn trên mặt, làm trôi gần hết cả lớp phấn hóa trang – tôi không đành lòng làm phiền hơn nửa. Quay ra, lòng tôi vương vấn ý nghĩ: chỉ có khán giả là người hạnh phúc nhứt, được hưởng trọn vẹn những gì đẹp nhất của nghệ thuật. Còn bản thân người nghệ sĩ, đôi lúc cũng chẳng còn ngay cả thời gian để nhấp nháp vinh quang.

 

Hai ngày nay, tôi mới có cơ hội gặp lại chị.

 

Mỗi lần gặp Tài Linh, tôi không thể không suy nghĩ, ngoài đời chị trầm lặng hơn nhiều nữ nghệ sĩ khác. Khuôn mặt đẹp có vẻ như muốn đóng kín trước người đối diện khiến ta băn khoăn tự hỏi: Đang có mặt nơi đây một tâm hồn trống rỗng chẳng có gì để nói hay một người phụ nữ chính chắn, khôn ngoan và giấu kín trong lòng nhiều bí ẩn? Tài Linh chỉ mĩm cười, hình như chị chẳng hề bị “xốc” dù trước những câu hỏi khó trả lời nhất:

 

Ba tháng sau ngày Tài Linh đoạt Huy Chương Vàng, tức là sau những ngày Tài Linh đã tìm được vị trí vững chắc của mình trong lòng những người hâm mộ - cũng lại là ba tháng chị xa rời sân khấu. Tại sao???

 

Đơn giản đó là một sự trùng hợp. Có lẽ xin khán giả biết cho rằng mình không từ bỏ cải lương, như thế là đủ có phải không? Còn trong nghệ thuật sự thăng trầm là lẻ dĩ nhiên.

 

Đã mấy tháng nay chị đi hát tân nhạc, chẳng lẽ chị không e ngại khi bước sang lĩnh vực không thuộc sở trường của mình ư?

 

Có e ngại chứ. Song quan trọng hơn là Linh không định tìm vinh quang nơi sân khấu ca nhạc. Cho nên rốt lại, nó cũng chỉ là một thời gian lang thang, Linh đi tìm chút thỏa mãn ở một nơi tôi thích thú mà thôi.

 

Nhưng trong sự thích thú đó, chị không nghĩ đến những khán giả cải lương mà chị đã phụ lòng và những khán giả tân nhạc chưa hẳn đang mong chờ chị hay sao?

 

Không đến nỗi đáng lo như thế. Với cải lương, Linh vẫn còn thời gian để cống hiến dài hơn ba tháng rất nhiều. Còn trên sân khấu ca nhạc, dù Linh hát không hay lắm, khán giả không hiểu sao vẫn luôn cổ vũ Linh (Tài Linh mỉm cười).

 

Xin lỗi, phải chăng giờ đây chị ỷ lại vào sự nỗi tiếng của mình hơn là vào những khả năng có thực?

 

Có thể như vậy. Song người nghệ sĩ, bên cạnh những khi gồng mình lên chịu đủ thứ thiệt thòi để chìu theo sự ưu ái thái quá mà thành ra nghiêm khắc của khán giả - có lúc cũng phải buông thả chút ít để tự chìu mình. Gọi là để thiết lập trạng thái thăng bằng mà thôi. Nếu có ai đó hiện nay đang trách cứ Tài Linh, thì cho mình xin lỗi vậy. Nhưng có lẽ, khoảng thời gian “lông bông” của mình đã chấm dứt rồi. Mình đang trở lại với cải lương đây…

 

Suốt một thời gian dài chị hát chung với Vũ Linh, chị cảm thấy thế nào?

 

Linh rất hài lòng.

 

Có lý do nào đặc biệt trong sự gắn bó đó không?

 

Có chứ. Trong nghề nghiệp chúng tôi rất ăn ý nhau và nể trọng nhau.

 

Thông thường, những khi tranh cải về cách thể hiện trong diễn xuất, cuối cùng chị là người phục tùng hay Vũ Linh?

 

Thứ nhứt, chúng tôi chỉ “thảo luận” chứ chưa bao giờ “tranh cãi”. Thứ hai, giữa Linh và anh Linh, chẳng ai “phục tùng” ai cả. Chỉ có người này đồng ý với ý kiến của người kia mà thôi.

 

Chị có hy vọng một sự cộng tác lâu dài giữa hai người?

 

Hiện giờ tôi rất hy vọng.

 

Một câu hỏi nữa: Tại sao chị lại quyết định đi hát ở tỉnh (Sông Bé 2)?

 

Linh chỉ nghĩ đơn giản: hát ở đâu cũng là phục vụ khán giả.

 

Tài Linh nở một nụ cười dè dặt, song đầm thấm và có duyên, còn tội, tôi thấy “ngán” người phụ nữ này. Suốt buổi phỏng vấn, chị không một lần bối rối. Những người như vậy, luôn đầy bản lĩnh và rất tự tin. Có lẽ nhờ thế mà lên sân khấu, chị có một ma lực hấp dẫn lôi kéo khán giả về phía mình cuốn họ trong cơn lốc của mình, dù họ có muốn hay không…

 

Các tin khác