Điện thái hòa

NGHE NGHỆ SĨ CẢI LƯƠNG HÁT TÂN NHẠC

 

Chuyện nghệ sĩ cải lương hát tân nhạc đã “xưa như trái đất” rồi, dường như cả khán giả lẫn nghệ sĩ lâu dần đã mặc nhiên chấp nhận nó khi sân khấu cải lương ngày một thu hẹp.

 

Tôi là một khán giả trẻ mê nhạc nhẹ, song thỉnh thoảng cũng có nghe cải lương và cũng rất yêu mến các giọng ca Lệ Thủy, Ngọc Huyền, Kim Tử Long…đặc biệt là giọng ca của nghệ sĩ Tài Linh. Tôi không có dịp xem chị diễn trên sân khấu, song các vở video cải lương chị đã gây cho tôi một ấn tượng đẹp với các vai diễn phần lớn gắn liền với những số phận khổ đau, cùng giọng ca mượt mà đằm thắm pha một chút “điệu” rất dễ thương.

 

Bởi vậy, thật khó mà diễn tả cảm giác khi lần đầu tiên nghe Tài Linh hát tân nhạc trong các băng video ca nhạc hài “Mưa bụi”. Lúc đầu tôi xem vì tò mò, sau nữa vì thấy “là lạ”. Phải công nhận Tài Linh đã đem đến cho các ca khúc nhạc Hoa lời Việt và các ca khúc trữ tình Việt Nam một phong vị riêng bởi sự pha trộn giữa phong cách ca cải lương vào những bài hát mà trước đây người ta chỉ hát với kỹ thuật thanh nhạc trên nền hòa âm và tiết tấu hiện đại. “Chất cải lương” tựa như một thứ xúc tác “làm mới”, “lạ hóa” những ca khúc đã quen thuộc với khán giả. Có thể thấy rất rõ sự khác biệt giữa cách hát tân nhạc của một nghệ sĩ cải lương với ca sĩ tân nhạc thực thụ qua phần trình bày những ca khúc có hai phần lời Việt – Hoa (Tiếng sóng biển, Quân vương và thiếp…), trong những bài này Tài Linh đảm nhận phần tiếng Việt, còn ca sĩ “chuyên trị” nhạc Hoa thì hát tiếp phần tiếng Hoa. Tài Linh luyến láy nhiều hơn, cách nhả chữ đầy và chắc hơn nhất là khi bài hát lên đến đoạn cao trào thì giọng chị mang đầy chất kịch tính, rất gần với lối ca vọng cổ. Những bài nhạc Việt trữ tình hoặc mang âm hưởng dân ca (Mưa bụi, Giăng câu, Đi cày, Anh Sáu…) khá phù hợp với giọng Tài Linh, tuy nhiên đáng tiếc rằng đây có thể là những bài được một lớp khán giả nào đó yêu thích nhưng không phải là nơi phô diễn được chất giọng của chị. Chút “điệu” khi ca cải lương của chị đem sang tân nhạc lại trở thành “đãi giọng” (nói theo ngôn ngữ thường dùng của khán giả). Mặc dù vậy, “Mưa bụi”vẫn là cuốn băng được khán giả, đặc biệt ở miền quê thích thú theo dõi.

 

Song cũng như một món ăn lạ miệng lúc đầu thấy ngon nhưng ăn mãi cũng không ham. Khán giả vẫn nghe, vẫn xem, đơn giản chỉ vì họ vẫn yêu mến những nghệ sĩ của mình nên đã bỏ qua sự đơn điệu, trùng lắp trong cách thể hiện, bởi không có một nền tảng vững chắc trong lĩnh vực nào đó, người ta khó mà sáng tạo được. Chỉ có một số không nhiều các ca khúc tân nhạc phù hợp với các nghệ sĩ cải lương, trong khi nhạc nhẹ lại liên tục thay đổi: và sự “rẽ ngang” của một số nghệ sĩ cải lương ấy làm sao tránh khỏi tâm lý so sánh từ phía khán giả giữa giọng ca của nghệ sĩ cải lương hát tân nhạc với những ca sĩ tân nhạc được đào luyện hẳn hòi? Tất nhiên nói như thế không phải tôi cho rằng phải chạy theo dòng nhạc hiện đại mới là hay, hoặc một bài tân nhạc phải do ca sĩ tân nhạc thể hiện mới là mẫu mực, song mỗi thể loại có những đặc trưng riêng của nó giúp cho người gắn bó với nó phát huy đúng sở trưởng. Vẻ đẹp của các giọng ca cải lương chỉ thực sự quyến rũ, thực sự tỏa sáng khi áp dụng đúng thể loại, đúng môi trường nghệ thuật – đó là các bài vọng cổ, các vở cải lương.Tất nhiên sự nhận xét hay – dở, thích hay không thích do chủ quan mỗi người, Riêng tôi thì vẫn thích xem Tài Linh đóng trong các tuồng cải lương vì chỉ lúc ấy tôi mới thấy chị thực sự là Tài Linh.

 

                                                                                                          LÊ TƯỜNG VÂN

                                                                                      (Đại học KHXH-NV TPHCM)

Link: Nghe NSCL hát tân nhạc

Các tin khác