MÃI MÃI MỘT TÌNH YÊU
Là một người gốc Huế nhưng vì cuộc mưu sinh của ba mẹ, con được sinh ra tại Bạc Liêu. Bảy năm, mảnh đất quê hương của bài ca vọng cổ đã nuôi dưỡng trong con một tình yêu nhẹ nhàng đằm thắm với cải lương. Tuy nhiên tình yêu này cũng sẽ nhanh chóng phôi pha trong trong cơn lốc của biết bao luồng giải trí mới mẻ hiện đại nếu không có một ngày con gặp được cô, người nghệ sĩ cải lương mà mỗi khi nhắc đến, chỉ hai chữ TÀI LINH thôi cũng làm trái tim con rung lên biết bao cảm xúc khó tả...
....Biết bao bài báo, trang viết ngợi khen những vai diễn để đời Lý Thần Phi, Bàng Quý Phi, Chúc Anh Đài... Riêng con, con yêu tất cả vai diễn của cô. Ban ngày con cố gắng học thuộc lòng và làm hết bài tập, để buổi tối được đến nhà hàng xóm coi ké tivi. Nhà có cái radio cũ kỹ nhưng con nâng niu vô cùng, nó trở chứng là con đứng ngồi không yên mỗi khi đến giờ phát sóng cải lương của các đài. May mắn là kết quả học tập của con khá tốt nên gia đình không tỏ ra khó khăn với con chứ bạn bè con bị ba mẹ quản lý rất nghiêm ngặt, tivi, radio gì cũng cấm cản. Vậy là con trở thành người tường thuật hăng say nhiệt tình cải lương của cô cho các bạn ấy nghe. Chắc chắn con kể không hấp dẫn như cô diễn vậy mà bạn bè con ai cũng thích cô, con vui lắm. Có đứa không chơi thân nhưng biết con mê cô nên khi mua kẹo bánh gì có hình cô là liền đem cho con. Dần dần con có cả bộ sưu tập hình của cô. Ngày nào cũng đem ra ngắm lui ngắm tới, đếm tới đếm lui.... Xem tivi, nghe đài, ngắm hình con vẫn thấy thiếu thiếu, có được ít tiền thưởng của ba mẹ cho mỗi tháng đứng nhất lớp là con dành dụm lại để khi có tờ báo nào viết về cô thì mua ngay rồi đọc đi đọc lại muốn thuộc lòng. Đọc báo con càng yêu mến cô hơn bởi tính cách bình dị, càng thần tượng cô bởi quá trình phấn đấu không mệt mỏi...nhờ đó mà con được tiếp thêm nghị lực, ý chí để tiếp tục vươn lên trong cuộc sống vốn mang nhiều nỗi niềm riêng về bản thân, về hoàn cảnh gia đình. Mỗi lần đau khổ đến mức không thể chia sẻ cùng ai, chỉ cần nghĩ đến nỗi thương tâm của cô qua các vai diễn là con dễ dành rơi nước mắt, tâm trạng nặng nề không còn, lòng thấy nhẹ tênh, cảm giác như vừa nhận được một sự vỗ về an ủi rất mực ấm êm.
Đến giờ đã hơn 20 năm con yêu mến cô. Cảm ơn cuộc đời đã đưa cô đến với nghệ thuật cải lương, để con được khóc được cười cùng nhân vật của cô, để lý trí nhìn ra giá trị đích thực của cuộc sống, để trái tim biết cảm nhận và yêu thương...
Tài năng cần mẫn dễ thương
Linh hồn con mãi vấn vương bóng người!
MINH HIỀN
(Ngãi Giao – Châu Đức – Bà Rịa Vũng Tàu)
Link: mãi mãi một tình yêu