CÔ TIÊN DỄ THƯƠNG
Con sinh ra và lớn lên trong một gia đình người Hoa nhưng ngay từ bé, con đã thích xem cải lương, một môn nghệ thuật đậm chất Nam bộ chỉ có ở Việt Nam. Cho đến bây giờ, con vẫn thường xuyên xem và rất yêu mến bộ môn nghệ thuật này, đặc biệt là xem những vở tuồng có sự tham gia của người nghệ sĩ mà con luôn dành nhiều tình cảm nhất - NS Tài Linh.
Con yêu cô Tài Linh bởi giọng ca trong trẻo ngọt ngào, khuôn mặt hiền lành phúc hậu và vẻ đẹp giản dị toát lên từ những vai diễn mà cô đã thể hiện. Ở góc độ nghệ thuật, nhiều người cho rằng trong những năm sau này, cô chưa có vai diễn nào xuất sắc bằng vai Lý Thần Phi hay Hàn Tố Mai. Tuy nhiên, đối với riêng con, con yêu tất cả các vai diễn của cô, vì mỗi nhân vật mà cô thủ diễn đều để lại ấn tượng khó quên trong tâm trí con. Đặc biệt trái tim đa cảm hòa với gương mặt thuần hậu của cô rất phù hợp với vai cô thôn nữ trong những chiếc áo bà ba thân thương hay những phụ nữ đảm đang, giàu long chung thủy và đức hy sinh. Con cũng rất say mê cô trong vai những nàng công chúa hay tiểu thư đài các nhõng nhẻo bởi chất giọng dễ thương của cô rất thích hợp với những vai như thế.
Không chỉ yêu những vai diễn của cô mà con còn yêu cả con người thật của cô ở ngoài đời. Ban đầu, con luôn tự hỏi không biết là mình có nên gặp cô không nữa vì nếu khi gặp cô rồi, lỡ mà nhận thấy khuyết điểm của người mà mình hằng yêu mến thì sẽ thất vọng nhiều lắm. Tuy vậy, con vẫn tin ở cô và mong có ngày được gặp cô. Và quả thật, cô đã không làm con thất vọng mà trái lại những lần gặp cô như thế đã để lại những kỷ niệm thật đẹp trong con. Lần đầu tiên con được đến gần cô để ngắm nhìn gương mặt và nghe giọng nói thật của cô ở ngoài đời là trong buổi giao lưu với NSƯT Thanh Tòng ở NVH Thanh Niên cách đây hai năm. Hôm đó, cô diễn lại vai Lý Thần Phi - vai diễn đã đưa tên tuổi của cô đến với khán giả trong vở “Bao công vô lò gạch” cùng với NSƯT Thanh Tòng. Sau buổi diễn, có rất nhiều khán giả, trong đó có con đến hậu trường sân khấu để xin chữ ký, chụp ảnh lưu niệm với cô. Ấn tượng đầu tiên đập vào mắt con lúc đó là nụ cười thật rạng rỡ trên gương mặt của cô. Cô đã giao lưu rất nhiệt tình, đáp lại lòng hâm mộ của khán giả dành cho cô. Và trong những lần con đi xem cô hát ở Đầm Sen sau này, khi cô đến điểm hát cũng như lúc ra về, khán giả vây quanh cô rất đông. Con biết cô sợ trễ giờ hát lắm nhưng cô lúc nào cũng nở nụ cười thật tươi. Qua báo Sân Khấu, con cũng được biết cô có một gia đình thật hạnh phúc. Con cũng đã từng nghe nhiều người khen cô là người phụ nữ đảm đang, khéo léo bảo vệ hạnh phúc gia đình. Con mừng cho cô vô cùng.
Một điều mà con luôn trăn trở là dường như hiện nay, cô ít hát trên sân khấu. Kể từ khi cô hát ở đoàn Văn Công TP vở “Bến phà kỷ niệm” (1997) và hai vở “Xử án Bàng Quý Phi” , “Lương Sơn Bá - Chúc Anh Đài” ở đoàn Trần Hữu Trang II (1999), cho đến giờ thì con vẫn chưa thấy cô cộng tác với đoàn nào nữa.
Cô ơi! Con mong rằng dù có làm gì, ở đâu cô vẫn luôn nhớ và nghĩ về cái nôi của cải lương. Trong mắt con, cô là một cô tiên dễ thương của con bởi vì cô vừa có tài, lại vừa hiền hậu, mang đến cho con nhiều niềm vui trong cuộc sống.
Con xin kính chúc cô cùng gia quyến dồi dào sức khỏe, hạnh phúc và luôn gặp nhiều may mắn.
Châu Tú Hiền
Link: Cô tiên dễ thương