Điện thái hòa

CÔ LÀM THAY ĐỔI ĐỜI CON

 

 

Con sinh ra và lớn lên ở Thạnh Phú – Bến Tre, nơi có những hàng dừa xanh cao bát ngát. Có những cánh đồng thẳng cánh cò bay.

 

Tới năm 1990 thì cũng là lúc con mất đi tình thương thiêng liêng nhất, ba con bỏ mẹ và con để đi về với người khác.

 

Năm lên 7 tuổi con đã thấu hiểu nỗi mất mát tình thương của cha như thế nào. Mỗi lần con thấy bạn bè có ba mẹ đưa đón đi học, con tủi cho phận mình sao không được may mắn như vậy. Từ đó con sống trong lặng lẽ khép kín, ít nói chuyện, ít giao thiệp với mọi người. Con trở nên mặc cảm nhúc nhát.

 

Nhưng từ khi biết cô, con trở nên vui vẻ yêu đời hơn, cô đã làm thay đổi con người con thật bất ngờ, cô đã đem lại niềm vui cho con qua từng vai diễn, cô đã làm cho con biết phấn đấu vươn lên, không còn mặc cảm nữa. Người đã đem đến cho con niềm vui sống không ai xa lạ, đó chính là nữ nghệ sĩ Tài Linh.

 

Hồi con còn nhỏ, nhà con nghèo lắm, không có cái tivi trắng đen để xem nữa, hàng đêm mẹ đều bồng con sang nhà ông Sáu để xem cải lương, cho dù mưa hay nắng, mẹ đều bồng con đi riết thành thói quen. Lúc đó con quá nhỏ đi theo mẹ, nhưng con đâu có xem, mà chỉ biết ngủ thôi, hết tuồng thì mẹ lại bồng con về.

 

Bỗng nhiên hôm đó là ngày thứ bảy, con lại không ngủ được mà thức xem với mẹ cho hết vở tuồng, lần đầu tiên đập vào mắt con là một hình ảnh thật dễ thương, với mái tóc dài, với dáng người nho nhỏ có giọng hát thật ngọt ngào. Trong vở cải lương “Thất tinh mai”, cô đã làm cho con yêu thích cô cho tới tận bây giờ. Rồi hàng loạt vở cải lương có cô diễn, như là “Ngôi nhà ma”, “Mẹ chồng là mẹ tôi”, “Thần nữ dâng ngũ linh kỳ”, “Xử án Bàng Qúy Phi”,… không có vở nào là con bỏ qua.

 

Hôm nào đi học mẹ cũng đều cho tiền con ăn sáng, con đều mua cốm ăn, ăn riết ăn hoài, vì trong gói cốm đó đều có một tấm hình của cô. Nhiều bữa con ăn không hết, cho bạn ăn, con chỉ lấy hình cô mà thôi, con đem về dán đầy bốn vách nhà. Cô cũng biết ở dưới quê, có được một tấm hình chụp thiệt của cô, có một tờ báo để đọc, để được sưu tập những hình ảnh của cô, quả là rất khó khăn với con.

 

Con bắt đầu sưu tầm hình của cô từ năm 1999 cho tới nay. Lần đầu tiên con viết bài được đăng trên báo SK, đó là bài “Ứơc gì như chuyện ngày xưa”. Nhìn thấy bài viết của mình trên báo, con mừng lắm. Nhờ bài viết đó, con được bạn bè gửi thư làm quen. Kể từ đó con có điều kiện để sưu tập những hình ảnh và những vở tuồng có cô diễn.

 

Cho tới nay, tuy cô không còn ở Việt Nam nữa, nhưng trong tim con lúc nào cũng có những hình ảnh của cô. Ngày nào không nhìn thấy cô, không được nghe cô hát thì ngày đó con không thể nào chịu nỗi. Tuy con với cô ở hai phương trời khác biệt nhưng lúc nào con cũng hướng về cô và thầm cầu chúc cho cô cùng gia đình luôn luôn hạnh phúc.

 

Ước gì cô ở bên con giờ này. Ước gì được ôm cô vào lòng. Bởi đời con chỉ có cô mà thôi…

HỒ THỊ LƯỢM

(Bình Minh – Vĩnh Long)

Link: Cô làm thay đổi đời con 1

        Cô làm thay đổi đời con 2

       

Các tin khác